Dường như, mỗi ngày Dương Phỉ Nhi nhìn thấy Lục Nhi, đều phát hiện khí tức của nàng đang không ngừng tăng lên, quả thực quá yêu nghiệt.
Diệp Viễn cười khổ nói: “Nha đầu ngốc, ngươi cho rằng Á Thánh dễ làm như vậy sao? Bây giờ, ở Yêu Thần Vực này, không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm ta đó!”
Lục Nhi cười nói: “Ta mặc kệ, dù sao thiếu gia là lợi hại nhất!”
Mấy người đang trò chuyện, một đám nam nam nữ nữ đi sượt qua người.
Bỗng nhiên, một người thanh niên tóc đỏ mình trần dẫn dầu nhướng mày, quay người nhìn về phía Diệp Viễn.
“Sức mạnh huyết mạch Kỳ Lân thật là đậm! Trên người người trẻ tuổi kia, nhất định của trọng bảo của bộ tộc Kỳ Lân ta!” Hai mắt thanh niên tóc đỏ tỏa sáng, có chút giật mình nói.
Bên cạnh, một nữ tử xinh đẹp gật đầu nói: “Ta cũng cảm nhận được, Vân ca, người kia… Hình như là Nhân tộc.”
Thanh niên tóc đỏ nhướng mày, nói: “Trọng bảo của tộc Kỳ Lân ta, sao có thể rơi vào tay Nhân tộc? Đi theo ta!”
Nói rồi, thanh niên tóc đỏ dẫn mấy người đi lên, cản đường bốn người Diệp Viễn.
Diệp Viễn nhướng mày, mặt hiện lên vẻ nghi hoặc, hình như hắn không có đắc tội mấy người này.
“Nhân tộc, trên người ngươi có phải là có trọng bảo của bộ tộc Kỳ Lân ta không?” Vẻ mặt thanh nhiên tóc đỏ chất vấn, trầm giọng nói.
Diệp Viễn sững sờ, lập tức nghĩ đến Kỳ Lân Đế Cốt, lẽ nào mấy người này là bộ tộc Kỳ Lân?
Huyết mạch bộ tộc Kỳ Lân cao quý, không thua gì Long tộc, rất ít hành tẩu bên ngoài, không ngờ được hôm nay thế mà lại gặp phải.
Xem ra, bộ tộc Kỳ Lân này có bí pháp gì đó, có thể cảm ứng được sức mạnh huyết mạch, nên mới cảm nhận được Kỳ Lân Đế Cốt trên người hắn.
Có điều, cho dù là bộ tộc Kỳ Lân, không đầu không đuôi ngăn người lại như này, còn một bộ dáng ngươi nợ ta tiền nữa, Diệp Viễn sao có thể không giận.
Trong lòng Diệp Viễn đã sớm có tính toán, nhưng không biểu lộ ra trên mặt, thản nhiên nói: “Có thì thế nào, không có thì thế nào?”
“Hừ! Vậy thì chính là có! Trọng bảo của bộ tộc Kỳ Lân ta, sao có thể rơi vào trong tay Nhân tộc? Mau giao ra đây!” Thanh niên tóc đỏ vênh váo, hung hăng nói.
Diệp Viễn nghe thấy không những không giận mà còn cười, suy nghĩ của người này, người bình thường thật sự không thể nào hiểu được.
“Ha ha, nếu như ta không giao ra thì sao?” Diệp Viễn cười lạnh nói.
Thanh niên tóc đỏ cười lạnh nói: “Nhân tộc, sợ rằng ngươi không biết uy danh của bộ tộc Kỳ Lân ta đi? Cho dù là Thánh Tổ Đại Tế Tư, cũng phải nể bộ tộc Kỳ Lân ta ba phần! Ngươi dám chiếm đoạt trọng bảo bộ tộc Kỳ Lân ta, đã nghĩ đến hậu quả chưa? Bây giờ, ta cho ngươi cơ hội, giao trọng bảo ra, sau đó dập đầu nhận sai với chúng ta, việc này coi như xong! Nếu không, hừ hừ!”
Thanh niên tóc đỏ chưa nói hết câu, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.
Chỉ là rơi vào trong tai Diệp Viễn lại vô cùng buồn cười.
Lẽ nào bọn gia hỏa này lâu không xuất thế, nên đầu óc toàn đậu phụ?
Trên đường phố không thiếu người đi mua thiên tài địa bảo, nhìn thấy có chuyện náo nhiệt như vậy, đương nhiên vây thành một vòng lớn đứng xem.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!