Kỳ Chân nhìn Diệp Viễn với vẻ mặt khinh thường.
Trận đấu đan này, hoàn toàn chính xác khiến hắn có loại cảm giác khiếp sợ không tên, thậm chí còn tự ti mặc cảm.
Thế nhưng như vậy thì đã sao?
Chẳng lẽ, chỉ vì như vậy mà bộ tộc Kỳ Lân phải tặng không một kiện Thiên Tôn Linh Bảo đỉnh phong hay sao?
Thiên Tôn Linh Bảo đỉnh phong là khái niệm gì?
Đó là bảo vật cùng đẳng cấp với Trấn Giới Bi và Trấn Hồn Châu!
Loại bảo vật như thế có thể trấn áp một phương, mang đến khí vận cực lớn.
Diệp Viễn có thể nghịch thiên quật khởi chắc chắn không thể tránh khỏi có quan hệ mật thiết với hai món bảo vật này.
Bảo vật như vậy đặt ở bộ tộc Kỳ Lân, tuyệt đối không phải dạng tồn tại có cũng được mà không có cũng không sao.
Nếu như không phải Kỳ Lân Đế cốt quá mức mê người, quá mức lợi hại thì tuyệt đối không có khả năng Kỳ Trần sẽ đưa ra dạng đấu đan như thế này.
Nhưng mà bây giờ bọn hắn lại phát hiện, căn bản không có hy vọng để thắng lợi, chỉ có thể lựa chọn loại phương thức chơi xỏ lá thế này để kết thúc cuộc đánh cược.
Kỳ Chân thật sự không hề để Diệp Viễn vào mắt, có là Á Thánh đi chăng nữa cũng không động vào bộ tộc Kỳ Lân được.
“Thật sao? Ta không giữ chân ngươi được, vậy nó thì sao?”
Ánh mắt của Diệp Viễn tràn đầy lạnh lẽo, chậm rãi lấy ra đế cốt.
Đế cốt vừa xuất hiện, bỗng nhiên một cỗ lực lượng giống như đến từ Hồng Hoang giáng lâm, tất cả cường giả trong đại điện đều cảm thấy hai vai nặng nề, áp lực cực lớn từ trên trời giáng xuống.
Tất cả mọi người đều đột nhiên biến sắc!
Ngày đó, Diệp Viễn xuất ra Đế cốt cũng không có kích phát lực lượng trong Đế cốt.
Khí tức mà bọn hắn cảm nhận được đều là tự Đế cốt toát ra.
Hôm nay, uy áp trong Đế cốt bạo phát toàn diện, ngay cả những Thiên Tôn kia cũng đều cảm nhận được áp lực cực lớn.
Đương nhiên, vỏn vẹn chỉ là uy áp cho nên Diệp Viễn cũng không có lực lượng địch lại Thiên Tôn.
Thế nhưng, có một người khác biệt!
Người đó, chính là Kỳ Chân.
Đây là Đế cốt tới từ thời đại Viễn Cổ, là lão tổ của bộ tộc Kỳ Lân hiện tại, huyết mạch cao quý cỡ nào, uy áp mãnh liệt cỡ nào?
Uy thế như vậy đến từ sâu trong huyết mạch, đến từ sâu trong linh hồn.
“Quỳ xuống cho ta!”
Tiếng quát của Diệp Viễn như trống chiều chuông sớm, mượn uy thế của Đế cốt khiến cho cả đại điện đều bị chấn động đến mức run rẩy không ngừng.
Lý trí của Kỳ Chân nói cho hắn biết, hắn không thể quỳ.
Nhưng mà, thân thể cùng linh hồn lại dường như không nghe hắn sai khiến.
Nội tâm của hắn giống như có gì đó như ma quỷ nói với hắn phải quỳ xuống, quỳ xuống...
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!