Có Đế cốt Kỳ Lân ở đây, cho dù là Thiên Đế tới đây hắn cũng có thể trực tiếp trấn áp.
Diệp Viễn càng ngày càng tin tưởng lời nói của Hạo Vũ Thiên Tôn, cường giả ở thời kỳ Viễn Cổ thật sự vô cùng cường đại.
Cái Đế cốt Kỳ Lân này trải qua vô số năm tháng mà vẫn còn giữ được uy năng cường đại như thế.
Loại áp chế huyết mạch kia, trừ phi là Thiên Đế đỉnh tiêm của bộ tộc Kỳ Lân tới, nếu không căn bản là không có cách chống lại.
Dựa theo phán đoán của Diệp Viễn, chỉ là một tên Kỳ Chân cũng không khả năng sẽ rước lấy Thiên Đế đỉnh tiêm của bộ tộc Kỳ Lân.
Ở trước mặt Thiên Đế, Thiên Tôn cùng lắm cũng chỉ là sâu kiến mà thôi.
“Đại nhân, bên ngoài có người cầu kiến.” Ngoài cửa truyền đến âÂm thanh của Ninh Thiên Bình.
“Người nào?” Diệp Viễn đi ra ngoài, hỏi.
“Là cái tiểu cô nương trên đầu mọc sừng, nàng nói đến đây cám ơn ngươi.” Ninh Thiên Bình nói.
“Cám ơn ta?” Diệp Viễn không hiểu chuyện gì.
Hắn ở chỗ này, ngoại trừ Dương Phỉ Nhi cùng Lục nhi ra, thật sự không biết tiểu cô nương nào mọc sừng trên đầu.
Đi vào đại sảnh, Diệp Viễn quả nhiên nhìn thấy một tiểu cô nương trên đầu mọc sừng, bộ dáng mười phần nhu thuận đáng yêu làm cho người ta khi nhìn có cảm giác vui vẻ.
Diệp Viễn nhìn thấy tiểu cô nương này lại có một loại cảm giác vô cùng thân thiết.
“Chẳng lẽ là...”
Trong lòng Diệp Viễn đang kinh ngạc thì tiểu cô nương kia đã nhìn thấy Diệp Viễn, lập tức nhảy tung tăng đến trước mặt hắn, mở to đôi mắt cười hì hì nói: “Ngươi chính là Á Thánh Diệp Viễn? Là ngươi giết Kỳ Chân?”
Diệp Viễn đang muốn thừa nhận, lại thấy tiểu cô nương kia mỉa mai một trận, nói: “Hì hì, giết rất tốt! Bản tiểu thư đã sớm nhìn không vừa mắt cái tên Kỳ Chân kia, ta hôm nay đến đây chính là muốn nói với ngươi tiếng cám ơn. Đúng rồi, nếu như bộ tộc Kỳ Lân dám đến tìm ngươi gây chuyện thì ngươi cứ báo danh hào của ta ra, nhất định bọn hắn sẽ không dám làm khó ngươi! À, ta tên là Tiểu Thuần.”
Diệp Viễn nghe vậy không khỏi bật cười, hỏi: “Ngươi đến từ Long tộc?”
Long Tiểu Thuần lộ ra biểu cảm kinh ngạc, nói: “Ồ, làm sao ngươi biết?”
Yêu tộc hoá hình, dáng vẻ khác nhau, không triển lộ khí tức thì sẽ không phân biệt ra chủng tộc.
Nhưng mà Diệp Viễn nhìn thấy Long Tiểu Thuần, huyết mạch Long tộc trên người lại rục rịch, Diệp Viễn làm sao có thể không biết chuyện gì xảy ra?
Diệp Viễn cười nói: “Đoán thôi. Ngươi có thù với Kỳ Chân?”
Long Tiểu Thuần gật đầu liên tục, nói: “Tên kia đấu đan thắng ca ca ta, còn diễu võ giương oai, nói ca ca ta cả một đời đều không thể hơn được hắn! Hứ, bộ tộc Kỳ Lân bọn hắn không phải là ỷ vào pháp tắc Hỏa hệ cho nên ở phương diện Đan Đạo mới hơn một chút hay sao?”
Diệp Viễn nghe xong cũng âm thầm gật đầu, đây cũng là phù hợp với tính tình của Kỳ Chân, hùng hổ dọa người.
Long Tiểu Thuần nhìn Diệp Viễn từ trên xuống dưới, làm một bộ dáng hết sức tò mò, nói: “Ta nghe nói Kỳ Trần cùng ngươi định ra cuộc cá cược, kết quả là Kỳ Chân không dám ứng chiến, hắn lấy lý do không có mặt để hủy bỏ, còn uy hiếp ngươi cho nên mới bị ngươi giết, thật sao?”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Thật có việc này.”
Long Tiểu Thuần nghe xong cười khanh khách không ngừng, nói: “Tên Kỳ Chân kia thật sự hoàn toàn rắm thối như trước đây! Nhưng mà bây giờ, rốt cuộc hắn muốn thả rắm cũng không nổi, ha ha ha...”
Sau khi nói xong, Long Tiểu Thuần cười đến run rẩy, hiển nhiên nàng vô cùng vui vẻ.
Cười xong, Long Tiểu Thuần giống như một tiểu đại nhân, vỗ vỗ bả vai Diệp Viễn, nói với vẻ đắc ý: “Nhớ kỹ, mấy lão già kia của bộ tộc Kỳ Lân tới tìm ngươi gây phiền phức, ngươi cứ báo tên Long Tiểu Thuần của ta ra, biết chưa?”
Diệp Viễn cảm thấy buồn cười, bộ tộc Kỳ Lân là tồn tại bậc nào, làm sao có thể kiêng kị một tiểu nha đầu như ngươi?
Nhưng mà hắn thật sự không đành lòng cự tuyệt đối với tiểu nha đầu hồn nhiên ngây thơ này, chỉ cười gật đầu nói: “Long Tiểu Thuần, tốt, ta nhớ kỹ.”
“Tiểu Thuần!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!