Thanh niên kia sững sờ, lúc này, Long Tiểu Thuần đã đi ra từ phía sau sảnh, dùng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm Diệp Viễn.
“Diệp Viễn, ta tin tưởng ngươi như thế, vậy mà ngươi lại bán đứng ta!” Long Tiểu Thuần tức giận nói.
Diệp Viễn bật cười nói: “Tiểu nha đầu, bỏ nhà trốn đi, người trong nhà sẽ rất lo lắng. Ngươi nói, ta giết Kỳ Chân cho nên ngươi cám ơn ta, nói rõ lên rằng ngươi rất yêu thương ca ca ngươi, vậy thì vì sao ngươi lại nhẫn tâm khiến hắn lo lắng chứ?”
Long Tiểu Thuần sững sờ, nhưng lại lộ ra thần sắc đăm chiêu.
Một bên, Long Tiểu Hải vẫn luôn im lặng đã chấn kinh.
Hắn không dám tin nhìn Diệp Viễn, nói: “Ngươi... Ngươi giết Kỳ Chân? Điều này làm sao có thể?”
Một tên Chân Thần cảnh giết Thiên Tôn cảnh?
Long Tiểu Hải cảm thấy tên này khẳng định là đang khoác lác.
Long Tiểu Thuần lấy tay nâng trán, làm một bộ dáng giận thay cho ca ca không biết tranh với đời, nói: “Ca ca ngốc nghếch này, chuyện này đã oanh động toàn thành rồi vậy mà ngươi còn không biết! Hắn gọi là Diệp Viễn, là Á Thánh do đích thân Thánh Tổ Đại Tế Tư phong, rất lợi hại!”
Trên mặt Long Tiểu Hải đều là chấn kinh, hiển nhiên đầu óc có chút quay cuồng.
“Á... Á Thánh?”
Đến bây giờ hắn vẫn không ngờ được người trẻ tuổi trước mắt này lại có lai lịch lớn đến như vậy.
Long Tiểu Thuần không thèm để ý đến Long Tiểu Hải đang chấn kinh, quay đầu làm một bộ dáng ra vẻ tiểu đại nhân với Diệp Viễn, nói: “Hừm... Ta cảm thấy ngươi nói thật sự có đạo lý, thế nhưng người ta vất vả lắm mới được ra ngoài một chuyến, nhưng hắn lại không để cho ta đi, vậy nếu đã không để cho ta đi thì ta không thể làm gì khác hơn là lén trốn ra ngoài a.”
Long Tiểu Thuần này ở trong Hư Giới đã lâu cho nên vô cùng hiếu kỳ đối với ngoại giới.
Suốt chặng đường này, Long Tiểu Hải không cho nàng đi bất cứ chỗ nào, cho nên nàng rất phiền muộn, thế là giữa đường đã lén trốn đi.
Long Tiểu Hải vì tìm Long Tiểu Thuần mới đến chậm một chút, cho nên không nghe nói đến việc Diệp Viễn chém giết Kỳ Chân.
Diệp Viễn cười nói: “Ca ca ngươi cũng là vì lo lắng cho sự an nguy của ngươi nên mới không để cho ngươi chạy bậy khắp nơi, không phải sao?”
Long Tiểu Thuần nghĩ một chút, nhẹ gật đầu, lại lắc đầu, nói: “Người ta rất lợi hại nha!”
Diệp Viễn cười ha ha một tiếng, nói: “Người tới là khách, nếu các ngươi đã tới, vậy thì ngồi xuống uống chén rượu nhạt đi.”
“Tốt tốt! Ta thích uống rượu nhất!” Long Tiểu Thuần làm một vẻ mặt hưng phấn nói.
Vài chén rượu vào bụng, Long Tiểu Thuần đã ngà ngà say.
Nhưng mà gương mặt xinh đẹp của nàng đỏ ửng lên trông rất đáng yêu.
Long Tiểu Thuần líu ríu, rốt cuộc Long Tiểu Hải cũng biết được Diệp Viễn là ai, nhưng mà trong lòng hắn lại càng thêm rung động.
Người trẻ tuổi này, vậy mà lại lợi hại đến như thế!
Long Tiểu Hải đã giao thủ với Kỳ Chân cho nên biết rõ thực lực Đan đạo của Kỳ Chân, cũng biết rõ sự kiêu ngạo của hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!