Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, hắn cũng rất khó tin, một căn Đế Cố mà có thể có uy áp huyết mạch kinh khủng như thế.
Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Tử Hư Thiên Đế chậm rãi đi đến trước mặt Đế Cốt.
Chỉ thấy hắn từ từ duỗi một bàn tay ra, tế văn màu lam lan tràn, giống như là dây thường xuân bò về phía Đế Cốt.
Rất nhanh, Đế Cốt bị vô số đạo văn bao vây.
Thiếu Duẫn Thiên Đế và các cường giả của bộ tộc Kỳ Lân chỉ cảm thấy áp lực trên người nhẹ hẳn đi, đúng là có thể đứng lên.
Hai mắt Diệp Viễn nhíu lại, muốn thúc động Đế Cốt tránh thoát trói buộc của đạo văn, nhưng mà sức mạnh này quá mạnh, dựa vào sức mạnh của hắn cản bản là không có cách nào rung chuyển.
Tử Hư Thiên Đế nhìn Diệp Viễn, giống như là nhìn một con kiến hôi, thản nhiên nói: “Đừng có uổng phí sức lực, Đế Cốt này vốn thuộc về bộ tộc Kỳ Lân Ta, bây giờ có thể vật quy nguyên chủ rồi.”
“Ha ha ha… vật quy nguyên chủ? Bộ tộc Kỳ Lân các ngươi, thật đúng là vẫn không biết xấu hổ như trước! Đây gọi là thượng bất chính, hạ tắc loạn, khó trách những người Kỳ Vân, Kỳ Chân kia không biết xấu hổ như vậy.” Diệp Viễn cười to nói.
Bộ tộc Kỳ Lân này bá đạo vô sỉ, Diệp Viễn đúng là được chứng kiến rồi.
Từ trên xuống dưới, phong cách đúng là nhất trí đến bất ngờ!
Tử Hư Thiên Đế căn bản lơ đễnh, thản nhiên nói: “Bây giờ có phải ngươi rất phẫn nộ không? Nhưng mà phẫn nộ của ngươi không giải quyết được vấn đề gì cả. Cái ngươi nên tức giận là sự nhỏ yếu của ngươi. Bộ tộc Kỳ Lân ta ngạo nghễ Thiên Cổ, thực lực mạnh mẽ cỡ nào, sao có thể để cho một Chân Thần Cảnh như ngươi giương oai? Hả?”
Một tiếng hừ lạnh, Diệp Viễn giống như phải chịu một chùy nặng vạn cân, thân hình bay ngược ra ngoài, máu tươi phun ra.
Diệp Viễn miễn cưỡng ổn định thân hình, nhưng mà vừa mới ngẩng đầu lên, Tử Hư Thiên Đế đã đi tới trước mặt hắn.
“Quỳ xuống!”
Tử Hư Thiên Đế quát khẽ một tiếng, Diệp Viễn cảm giác trời như sập xuống, sức mạnh vô tận, cưỡng ép ở trên đầu vai hắn.
Da thịt trên người hắn bởi vì áp lực mạnh mẽ đã chảy ra vết máu, nhìn trông vô cùng dữ tợn.
Nhưng mà, hắn lại quật cường đứng vững.
Trên người Diệp Viễn, hai đạo sức mạnh huyết mạch cường đại phóng lên tận trời.
Cùng lúc đó “Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh” điên cuồng vận chuyển, dùng để ngăn cản cỗ áp lực này.
Mặt khác, Diệp Viễn càng không ngừng phát động pháp tắc không gian để dẫn đạo nguồn lực này ra ngoài.
Không phải vạn bất đắc dĩ, Diệp Viễn không muốn dùng đến không gian Thần Văn.
“Muốn ta quỳ xuống, trừ phi ta chết!” Diệp Viễn cắn răng nói.
Tử Hư Thiên Đế nhìn thấy Diệp Viễn lấy hết thủ đoạn ra, đúng là có thể miễn cưỡng chống đỡ uy áp của hắn, điều này khiến hắn vô cùng giật mình.
Hắn nhìn Diệp Viễn, khẽ gật đầu nói: “Pháp tắc không gian, huyết mạch Chân Long, huyết mạch Kỳ Lân, thủ đoạn của ngươi đúng là không ít đấy! Ta không thể không thừa nhận, ngươi rất xuất sắc. Chỉ tiếc, ở trước mặt bản đế, tất cả chẳng qua chỉ là hư ảo mà thôi. Quỳ xuống cho bản đế!”
Oanh!
Một cỗ sức mạnh khủng bố hơn giống như thiên địa cùng lúc bao phủ xuống.
Hai mắt Diệp Viễn tối đen, đúng là suýt chút nữa quỳ xuống thật.
Hắn biết, nếu còn không dùng đến không gian Thần Văn thì hôm nay nhất định sẽ bị làm nhục.
Ngay lúc hắn sắp phát động không gian Thần Văn, đột nhiên một bóng người màu trắng xuất hiện ở bên người Diệp Viễn, giơ tay lên trực tiếp đánh ra một quyền.
Oanh!
Tạch tạch tạch…
Không gian quanh người Diệp Viễn, thế mà lại sinh ra vết rạn tinh mịn.
Cuối cùng, ầm ầm sụp đổ.
Đột nhiên, áp lực trên người Diệp Viễn chợt nhẹ đi, đúng là có thể hoạt động tự nhiên.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!