“Tiểu Thuần, Tiểu Hải, các ngươi trước tiên thu xếp tốt cho Á Thánh, ta vào trong tộc phục mệnh truớc.” Long Trĩ nói.
Long Tiểu Thuần khoát tay một cái nói: “Ngươi đi mau đi! Ngươi đi mau đi! Có ta ở đây là được rồi.”
Long Trĩ gật gật đầu, thân hình khẽ động, biến mất giữa tầm mắt của mọi người.
Cũng không biết đi thêm bao lâu, rốt cuộc nhóm người cũng lên bờ.
Một đoàn người, cước lực cực nhanh, đạp không mà lên, bay về hướng đất liền.
Mấy ngày sau, một tòa sơn trại to lớn xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Sau khi đáp xuống đất tiến vào trong trại, Diệp Viễn cũng hết sức tò mò, bắt đầu đánh giá xung quanh.
Trong sơn trại, nam nữ, già trẻ, lớn bé, thần sắc khác nhau.
Đám người Diệp Viễn xuất hiện lập tức hấp dẫn không ít sự chú ý của người khác.
Nhưng mà Diệp Viễn phát hiện, thần sắc của những Long tộc này rất khác thường, trong những ánh mắt kia lộ ra vẻ sợ hãi nồng đậm, thật đúng với kiểu e sợ tránh né bọn hắn còn không kịp.
“Trấn Đông Hư Giới tổng cộng có chín đại Thiên Trại, tám mươi mốt Địa Trại, Huyền Trại, Hoàng Trại thì vô số. Vũ Long trại chúng ta nơi này chính là một trong tám mươi mốt Địa Trại! Trĩ thúc chính là Hộ Pháp trưởng lão của Vũ Long trại chúng ta...”
Long Tiểu Thuần vô cùng nhiệt tình, giới thiệu cho Diệp Viễn về phong thổ của Trấn Đông Hư Giới.
Dựa theo lời Long Tiểu Thuần nói, chín đại Thiên Trại thống trị Trấn Đông Hư Giới, chỉ có huyết mạch cao quý nhất Long tộc mới có tư cách tiến vào Thiên Trại.
Nơi đó là hạch tâm của Long tộc, cường giả Chí Tôn vô số.
Nhưng mà xem ra Địa Trại cũng tương đương với Thiên Đế đạo tràng ở ngoại giới.
Mỗi một tòa Địa Trại đều có cường giả Thiên Đế trấn thủ!
Nhìn thấy một màn này, mấy người Diệp Viễn không khỏi sinh lòng cảm khái.
Long tộc không hổ là dị chủng Viễn Cổ, thực lực cường đại, đơn giản không cách nào tưởng tượng nổi.
“Tiểu Thuần, tại sao ta có cảm giác tộc nhân của ngươi hình như rất sợ bọn ta?” Diệp Viễn hiếu kỳ nói.
Long Tiểu Thuần cười ha ha một tiếng nói: “Làm gì có? Không cần phải để ý đến bọn hắn, đi, ta mang các ngươi đến nơi ở.”
Một bên, Long Tiểu Hải muốn nói lại thôi, rốt cuộc vẫn là không lên tiếng.
Chỉ là, một màn này làm sao có thể giấu diếm được con mắt của Diệp Viễn?
Nhưng mà bọn họ không muốn nói, Diệp Viễn cũng không cưỡng ép, chỉ có thể mập mờ cho qua.
Long Tiểu Thuần mang theo Diệp Viễn đi vào một thạch ốc không nhỏ, sau đó dừng lại.
“Diệp huynh, ngươi cứ ở lại nơi này, ngày mai ta lại đến mang ngươi dạo chơi Vũ Long trại.” Long Tiểu Hải chắp tay nói.
Diệp Viễn gật gật đầu, nói: “Vậy làm phiền rồi!”
Sau khi Long Tiểu Hải rời đi, Diệp Viễn lập tức bế quan tu luyện, một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Viễn bước ra khỏi thạch ốc, dự định đi dạo xung quanh thì nhìn thấy phía trước có một đám người vây quanh, vô cùng ồn ào.
Đến gần xem thử, hắn lập tức giận dữ.
Ba tên nam tử Long tộc trẻ tuổi đang vây quanh Lục Nhi cùng Dương Phỉ Nhi, thần sắc vô cùng bỉ ổi.
“Ha ha ha, nữ tử Nhân tộc, bản thiếu gia còn chưa được hưởng qua tư vị lần nào! Tiểu cô nương, đi theo Long Hạo thiếu gia, về sau bảo đảm mỗi ngày ngươi đều khoái hoạt giống như Thần Tiên!” Một tên nam tử mày rậm thần sắc hèn mọn, đưa tay định sờ cằm Dương Phỉ Nhi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!