Với thực lực Diệp Viễn ngày một tăng lên, khu vực ma thú Thâm Uyên trước kia đối với hắn đã không còn tính khiêu chiến nữa rồi.
Tìm một nơi yên tĩnh, Diệp Viễn bố trí một đống trận pháp phòng hộ, sau đó bắt đầu luyện hóa hắc tinh.
Ma sát khí xâm nhập vào cơ thể, cảnh giới của Diệp Viễn bắt đầu được buông lỏng.
Mấy ngày sau, Diệp Viễn khí thế tăng vọt, rốt cuộc đã bước vào Nguyên Đan tầng tám.
"Việc đột phá càng ngày càng trở nên khó khăn rồi!”
Chậm rãi mở hai mắt ra, Diệp Viễn không khỏi cảm thán.
"Nhưng mà vẫn rất đáng giá! Tuy rằng hiện tại ta mới Nguyên Đan tầng tám, nhưng luận về độ hùng hậu của Thần Nguyên thì có lẽ còn mạnh hơn cả Chân Thần tầng chín!
Chân Thần cảnh thì khỏi phải nói, ngay cả chống lại Thiên Tôn Cảnh, ít ra cũng không phải không có lực hoàn thủ nữa rồi. Chờ đến khi đột phá Nguyên Đan tầng chín, cộng thêm tất cả các loại thủ đoạn thì chống lại Thiên Tôn tầng một có lẽ cũng không phải nói chơi!”
Bỗng nhiên, ánh mắt Diệp Viễn trở nên sắc bén, trầm giọng nói: “Ly Nhi, chờ sau khi ta đột phá cảnh giới sẽ lập tức đến đón ngươi về nhà! Lâm Trường Thanh, ước hẹn hai ngàn năm vẫn chưa tới, không biết cái gọi là thiên tài như ngươi thì sẽ thiên tài được cỡ nào!”
Đảo mắt đã sắp ngàn năm rồi, chưa giây phút nào Diệp Viễn không nhớ về Ly Nhi.
Mà sự bá đạo của Lâm Trường Thanh, Diệp Viễn cũng khắc sâu vào tâm trí.
Tên Lâm Trường Thanh kia tự xưng là thiên tài, cảm thấy Diệp Viễn giống như con sâu cái kiến.
Khi đó Diệp Viễn chỉ mới bước vào Thiên Thần cảnh, Lâm Trường Thanh đã là Thiên Tôn.
Nhưng mà, ngàn năm trôi qua, Diệp Viễn đã như Rồng Phi Thiên, khoảng cách với Thiên Tôn chỉ còn một bước ngắn.
Lâm Trường Thanh hắn đã tu luyện tới cảnh giới nào rồi?
Pháp Tắc Chi Hải lần trước, cùng với lần diễn đạo ở Mạc Vấn giúp cho Diệp Viễn có cảm ngộ thật lớn, ảnh hưởng cực kỳ sâu xa.
Đối với cảnh giới tiếp theo, trong lòng Diệp Viễn đã có tính toán.
Diệp Viễn có một loại cảm giác, cảnh giới kế tiếp sẽ có khác biệt rất lớn.
Đối với luật thép từ trước đến nay, rằng Thiên Tôn không cách nào vượt cấp chiến đấu, nhưng điều đó lại là một trò cười với Diệp Viễn.
Diệp Viễn có lòng tin, chỉ cần hắn đột phá thì thực lực tuyệt đối sẽ không thua Lâm Trường Thanh.
“Ồ? Ở đây có người, còn là một Nhân tộc.”
Trong lúc trầm tư, cách đó không xa đột nhiên vang lên một thanh âm.
“Ha, Chân Thần tầng tám, vậy mà lại có thể sống sót được ở Tinh Ma lâm, thật sự là vận khí cứt chó rồi!” Lại một người nói.
"Tên tiểu tử Nhân loại này vì sao lại xuất hiện ở chỗ này? Chẳng lẽ... hắn đi vào từ Không Gian Liệt Phùng?”
Diệp Viễn quay đầu nhìn lại, là ba thanh niên Long tộc có vẻ mặt khinh thường cùng trào phúng.
Tên đầu lĩnh là một thanh niên mặt sẹo, hắn đi đến trước mặt Diệp Viễn, cười nói: “Tiểu tử, ngươi có biết nơi này là địa phương nào không?”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Long Nhãn Động.”
Thanh niên mặt sẹo nhíu hai mắt lại, không khỏi lộ ra vẻ thất vọng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!