Nhìn thấy Diệp Viễn chậm rãi tiến đến, cả đám ma thú hiển nhiên đã nổi giận, lập tức đánh về phía hắn.
Lúc này, Long Tấn lại đưa mắt liếc mấy người kia một cái, ba người đột ngột từ mặt đất phóng lên, lấy tốc độ cực nhanh bỏ chạy về hướng ngược lại.
“Tiểu tử, đoạn đường này Tấn ca đã cứu ngươi rất nhiều lần, vậy nên lần này người cứu Tấn ca một lần, ở lại làm bia đỡ đạn đi! Ha ha ha...”
Phía sau truyền đến âÂm thanh cười đắc ý của Tấn ca.
Trong tiếng cười, Diệp Viễn cũng không hề quay đầu lại mà làm như không nghe thấy hắn nói gì, tiếp tục đi về hướng ma thú Thâm Uyên.
Sau đó, âÂm thanh cười cợt của Tấn ca im bặt.
Rầm rầm rầm!
Diệp Viễn đâm ra một kiếm, mang theo tiếng nổ mạnh kinh thiên.
Trong ánh mắt kinh ngạc của ba người, sáu đầu ma thú Thâm Uyên đều bị diệt sạch.
Từ đầu tới cuối, Diệp Viễn chỉ đánh ra một kiếm.
“Cái, cái, cái này... làm sao có thể?” Cái cằm của Long Thanh đều sắp rơi xuống tới đất rồi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không dám tin.
"Thật... thật mạnh!” Ngao Minh cũng há to miệng, cả kinh nói.
Tấn ca dụi dụi hai mắt, hắn hoài nghi có phải mình nhìn lầm rồi hay không.
Nhưng mà hắn dụi mắt nhiều lần, phát hiện kết quả vẫn giống nhau.
Toàn bộ ma thú Thâm Uyên đã bị diệt!
"Tên này... tên này là quái vật sao? Vì sao lại mạnh đến như vậy?” Tấn ca cả kinh nói.
Hắn chợt nhớ tới việc mình đã đắc ý trước mặt Diệp Viễn, còn nói “Tấn ca bảo kê ngươi”, quả thực giống như một tên hề.
Một kiếm của Diệp Viễn đã diệt sát được sáu đầu ma thú Thâm Uyên cấp sáu đỉnh phong, vậy thì giết hắn còn không phải là giống như chém dưa thái thịt hay sao?
Hắn cho rằng Diệp Viễn chỉ là một con cừu nhỏ, ai ngờ lại là một lão sói xám!
Sự khiếp sợ trong lòng Long Tấn, căn bản không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Hắn lăn lộn ở trong Long Nhãn Động này lâu như vậy rồi, làm sao có thể không biết được chiến lực của ma thú Thâm Uyên?
Năm đó, bọn hắn gặp phải một đầu ma thú Thâm Uyên cấp sáu đỉnh phong, năm người đồng thời ra tay, cuối cùng kết quả phải trả một cái giá lớn là chết hai người mới thành công thoát đi.
Ma thú Thâm Uyên cấp sáu đỉnh phong, quét ngang hết thảy!
Cho nên, thời điểm nhìn thấy những ma thú Thâm Uyên này, hắn trước tiên liền nghĩ đến việc chạy trốn.
Chiến đấu?
Không tồn tại!
Nhưng mà bây giờ, Diệp Viễn chỉ ra một chiêu kiếm đã hạ sáu đầu ma thú Thâm Uyên cấp sáu đỉnh phong, sức chiến đấu như vậy đáng sợ đến bậc nào?
Long Tấn là Long tộc cao ngạo, luôn luôn xem thường Nhân tộc.
Nhưng mà hiện tại, Diệp Viễn dùng thực lực tuyệt đối đánh nát sự cao ngạo của hắn!
Tên này thật sự chỉ có Chân Thần tầng tám sao?
Diệp Viễn cũng hết sức hài lòng với uy lực một kiếm này của mình.
Sau khi đột phá Chân Thần tầng tám, thực lực của bản thân quả nhiên lại có tiến bộ cực lớn.
Uy lực của Chân Kiếm Không Minh mạnh hơn so với trước đây không chỉ mấy lần.
Đối phó với những ma thú Thâm Uyên cấp sáu đỉnh phong này đã không cần phải tốn sức như vậy.
“A... Ha ha, vị đại nhân này, vừa rồi chúng ta chỉ là... Chỉ là... Hiểu lầm! Hiểu lầm!” Long Tấn làm vẻ mặt xấu hổ, muốn giải thích hành động vừa rồi.
Nhưng mà hắn phát hiện, bất luận giải thích như thế nào cũng đều rất yếu ớt.
Nhìn thấy thực lực của Diệp Viễn, bọn hắn làm sao còn dám chạy?
Bọn hắn có nhanh hơn nữa thì có thể nhanh hơn kiếm của Diệp Viễn hay sao?
Một màn vừa rồi, thật sự quá rung động.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!