Cường giả Thiên Đế sớm đã thản nhiên, phản ứng của bọn họ, đủ để chứng minh thực lực của Long Uyên đã mang đến cho bọn họ kinh ngạc lớn như thế nào.
Long Thiên Vũ vuốt râu cười nói: “Các ngươi quá coi thường Long Uyên, đây cũng không phải là thực lực chân chính của hắn. Có điều… Dùng để đối phó Diệp Viễn, đủ rồi.”
“Cái… cái gì? Đây còn không phải toàn bộ thực lực của hắn?” Long Tử Phong nghe thấy lời này, tròng mắt đều sắp trợn lồi ra ngoài.
Thần Lôi Kinh Thế, không có thiên phú nghịch thiên, căn bản là không thể nào thức tỉnh được.
Nhưng mà Long Thiên Vũ lại nói, đây còn chưa phải thực lực chân chính của Long Uyên.
Vậy thì thực lực chân chính của tên kia, khủng bố đến mức nào?
Các Thiên Đế không kìm được lòng, có chút hoài nghi nhân sinh.
Vẻ mặt Long Thiên Vũ đắc ý, cười nhạt nói: “Long Uyên là người Thiên Long chi tử có thiên phú cao nhất của trại Thiên Long chúng ta trong vạn năm nay, độc nhất vô nhị! Thiên phú của hắn, nhìn khắp toàn bộ Long Tộc, đều có thể nổi tiếng! Tương lai, hắn có thành tựu vô thượng Thiên Đế, dường như là chuyện chắc như đinh đóng cột!”
Tất cả Thiên Đế đều không còn gì để nói, vốn dĩ tưởng rằng trận chiến Long Tử lần này, Diệp Viễn sẽ trở thành hắc mã, thậm chí tạo thành uy hiếp đối với Long Uyên.
Nhưng mà bây giờ xem ra, tất cả mọi người đều là suy nghĩ nhiều rồi.
Thiên phú của Diệp Viễn đến xách giày cho Long Uyên cũng không xứng!
Phản tổ long hồn thì thế nào, Thất Chuyển hoàn mỹ thì thế nào?
Long Tộc mạnh nhất là thiên phú, hay là sức mạnh huyết mạch, hay là thiên phú thần thông!
Thần Tinh khẽ gật đầu, lộ ra ý khen ngợi, hiển nhiên rất hài lòng đối với Long Uyên.
Lần này, đến ngay cả Long Tiểu Thuần cũng không còn mở miệng cãi Long Thiên Vũ, bởi vì nàng cũng có chút không chắc chắn được Diệp Viễn có ngăn cản được biển sấm sét khủng bố như thế này.
…
Trong biển sấm sét vô tận, Long Uyên ngạo nghễ đứng đó.
“Bây giờ, ngươi biết chênh lệch giữa ta và ngươi chưa? Sau nghìn năm, cảnh giới của ta, ngươi căn bản không cách nào tưởng tượng! Ngay cả thiên phú thần thông còn chưa lĩnh ngộ được, loại rác rưởi như ngươi cũng dám vọng tưởng đàm luận thiên phú?” Vẻ mặt Long Uyên khinh bỉ nói.
Trên mặt Diệp Viễn không biểu cảm, bình tĩnh nói: “Ai nói với ngươi, ta chưa lĩnh ngộ thiên phú thần thông?”
Long Uyên biến sắc thì đã thấy uy áp huyết mạch trên người Diệp Viễn bất ngờ bộc phát.
Khí thế kia, đúng là không yếu hơn hắn bao nhiêu.
Linh hồn Chân Long hòa thành một Cự Long, bay quanh người Diệp Viễn, giống như là vật sống!
Một cỗ khí tức hồng hoang, khiến cho cả biển sấm sét đều trở nên run rẩy.
Ngự Thiên Cương lôi vô tận kia, thế mà lại giống như có linh trí, không dám tới gần Diệp Viễn.
Sắc mặt Long Uyên điên cuồng thay đổi, không dám tin nhìn về phía Diệp Viễn.
“Đó… Đó là thiên phú thần thông gì, vì sao ta chưa bao giờ thấy?” Long Tử Phong hoảng sợ nói.
Không chỉ là hắn, tất cả Thiên Đế đều là vẻ mặt mơ hồ.
Rõ ràng, bọn họ đều chưa từng nhìn thấy thiên phú thần thông của Diệp Viễn.
Chỉ có ánh sáng trong mắt Thần Tinh càng lúc càng thịnh!
“Tiếp Long Bá Không! Thiên phú thần thông này, đã bao nhiêu lâu rồi Long Tộc ta không có ai thức tỉnh được!” Thần Tinh cảm thán nói.
Long Tiểu Thuần cái hiểu cái không, nghi hoặc nói: “Tiếp Long Bá Không? Nghe rất dáng vẻ rất bá đạo, có phải là rất lợi hại không?”
“Tiếp Long Bá Không! Thế mà lại là Tiếp Long Bá Không! Đây… Đây không phải là thiên phú thần thông trong truyền thuyết sao?” Cả người Long Tử Phong chấn động, hoảng sợ nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!