“Tiếp Long Bá Không là thiên phú thần thông ẩn chứa pháp tắc không gian, mang theo uy lực thiên địa, có uy năng không thể tưởng tượng được. Càng quan trọng hơn là, môn thiên phú thần thông này, ít nhất đã nghìn vạn năm rồi Long Tộc ta không có người nào thức tỉnh được!”
Long Tiểu Thuần chẹp chẹp miệng, sợ hãi than nói: “Lợi hại như vậy? Pháp tắc không gian của Diệp Viễn rất lợi hại, khó trách hắn có thể thức tỉnh môn thiên phú thần thông này.”
Thần Tinh kinh ngạc nói: “Thì ra là thế, thảo nào! Long Tộc chúng ta thức tỉnh thiên phú thần thông, thực ra có liên quan rất mật thiết với huyết mạch của bản thân. Huyết mạch của Long Uyên, pháp tắc thuộc tính lôi mạnh nhất, cho nên hắn thức tỉnh Thần Lôi Kinh Thế. Có điều, muốn thức tỉnh Tiếp Long Bá Không, không chỉ biết một chút da lông của pháp tắc không gian là có thể làm được. Xem ra, pháp tắc không gian của Diệp Viễn, ít nhất cũng là cấp sáu trở lên!”
Nghe Thần Tinh phân tích, một đám Thiên Đế trợn mắt há mồm.
Vừa rồi nhìn thấy thiên phú của Long Uyên, từng người bọn họ đều chấn động đến mức như gặp người trời, lập tức cảm thấy Diệp Viễn như giày rách bỏ đi.
Không ngờ được, trong nháy mắt, thiên phú Diệp Viễn thể hiện ra lập tức đã che khuất Long Uyên.
Đương nhiên, bọn họ không biết, Thất Chuyển hoàn mỹ cộng với ba đạo tinh, khí, thần của Diệp Viễn đã cùng xông phá cấp bảy.
Ở trong kích thích này, thức tỉnh một môn thiên phú thần thông lợi hại, chẳng qua chỉ là bình thường mà thôi!
Thiên phú của hai người này, đã hoàn toàn vượt ra khỏi dự liệu của các Thiên Đế.
Ngay lúc các Thiên Đế đang chấn kinh, hai người Long Uyên và Diệp Viễn đối chọi gay gắt, cuộc chiến bắt đầu đến giai đoạn gay cấn.
Long Uyên thấy tình thế không ổn, đương nhiên không thể nào cho Diệp Viễn cơ hội thi triển thiên phú thần thông.
“Lôi phạt! Diệt cho ta!”
Chỉ thấy hắn đứng ở phía xa chỉ một cái, hàng trăm Ngự Thiên Cương Lôi to như miệng chén, bất ngờ từ trên hư không rơi xuống.
Long Uyên giống như người khống chế thần lôi, uy thế không đỡ được.
Trong biển sấm sét vô tận, một tòa khí tràng hình tròn lớn, giống như một thế giới khác.
Bỗng nhiên thân hình Diệp Viễn ở trong đó, bước chân đạp mạnh!
Rống!
Linh hồn Chân Long tức giận gầm một tiếng kinh thiên, dường như vuốt rồng và Diệp Viễn cùng đạp vào hư không.
Oanh!
Cái đạp này khiến toàn bộ thiên địa đều run rẩy!
Không gian trong chiến trường sương mù phảng phất như bị đạp thành mảnh vỡ.
Hàng trăm đạo Ngự Thiên Cương Lôi kia đúng là bị sức mạnh của cái đạp này chấn động tan vỡ!
Long Uyên chỉ cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, phun một ngụm máu ra ngoài, hắn đã bị trọng thương.
Biển sấm sét tiêu tán, Chân Long thu liễm.
Tất cả đều bình tĩnh lại.
Diệp Viễn lơ lửng trên không, đổi lại vị trí với Long Uyên, ở trên cao nhìn xuống.
Dưới cái đạp mạnh này, tất cả kiêu ngạo của Long Uyên đều bị đạp nát!
“Đây chính là cái gọi là thiên phú, cái gọi là kiêu ngạo của ngươi sao? Rất bình thường! Không biết bây giờ, ta có tư cách đàm luận nghìn năm sau không?” Diệp Viễn thản nhiên nói.
Trong ánh mắt Long Uyên tràn ngập vẻ không cam lòng, cho tới bây giờ, hắn đều cho rằng mình là thiên tài mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Long Tộc.
Ở trong trại Thiên Long, hắn chưa bao giờ gặp đối thủ.
Niềm kiêu ngạo của hắn, còn cao hơn trời.
Nhưng hôm nay, thế mà lại bị người khác giẫm tất cả tôn nghiêm của hắn xuống dưới lòng bàn chân.
Hắn không cam lòng!
Hắn không phục!
Đột nhiên, ấn ký Thiên Long trên trán Long Uyên phảng phất như có lửa đang thiêu đốt!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!