Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

 

 Diệp Viễn nhướng mày, âÂm thanh lạnh lùng nói: "Không sai, là ta!"  

 

Nguyên Cửu khẽ gật đầu, nói: "Một thân một mình đột nhập vào Thần đô mang Thần Nữ ra ngoài dưới con mắt của vô số cao thủ. Không thể không nói, ngươi rất ưu tú! Nếu như không phải ta có mặt ở đây, có lẽ ngươi thật sự sẽ thành công. Chỉ tiếc là... ngươi phải chết!"  

 

Trong ánh mắt Nguyệt Mộng Ly lóe lên một tia quyết tuyệt, nói: "Viễn ca chết thì ta cũng sẽ không sống tiếp!"  

 

Nguyên Cửu khẽ cười nói: "Không giết hắn cũng được, ngươi cùng ta về Thâm Uyên."  

 

Nguyệt Mộng Ly không chút do dự nói: "Được, ta đi với các ngươi!"  

 

Trong lúc nói chuyện, từng luồng khí tức cường đại xúm lại từ bốn phương tám hướng, bao vây ba người Diệp Viễn lại.  

 

Mạn Á dẫn đầu đuổi tới, phù phù một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyên Cửu, kinh sợ nói: "Nguyên Cửu Đại Thánh, Mạn Á đáng chết!"  

 

Nguyên Cửu thản nhiên nói: "Cho ta một lý do để không giết ngươi."  

 

Toàn thân Mạn Á run lên, đem sự tình trước đó nói rõ chi tiết một lượt.  

 

Nguyên Cửu nghe xong lông mày không khỏi nhíu lại.  

 

Trước đó, trong lúc hắn đang củng cố không gian thông đạo lại cảm nhận được không gian ba động cho nên mới có thể ra tay.  

 

Nếu như không phải như vậy thì lúc này Diệp Viễn đã sớm mang theo Ly Nhi chạy thoát.  

 

Vì vậy, hắn cũng vô cùng tức giận đối với việc Mạn Á trông coi Nguyệt Mộng Ly.  

 

Chỉ là hắn không nghĩ tới Diệp Viễn lại có thủ đoạn thần kỳ như thế, có thể dùng phương thức ly kỳ như vậy để mang Thần Nữ rời đi.  

 

Cho dù Nguyên Cửu tỏ ra tôn quý thì lúc này cũng không khỏi âm thầm cảm thấy may mắn.  

 

Chỉ thiếu một chút thôi là đã để Diệp Viễn đạt được mục đích.  

 

"Cửu thúc, chuyện gì xảy ra?" Lúc này, một người trẻ tuổi đạp không đi đến bên cạnh Nguyên Cửu.  

 

Con ngươi Diệp Viễn co rụt lại, khí tức của người trẻ tuổi kia không khác với Nguyên Cửu chút nào, cũng là Thần tộc.  

 

Nguyên Cửu khẽ gật đầu nói: "Là Tín à, có người muốn mang Thần Nữ đi, may mắn bị ta ngăn lại."  

 

Ánh mắt của Tín nhìn về phía Diệp Viễn, cau mày nói: "Chính là Nhân loại hèn mọn này?"  

 

Nguyên Cửu gật đầu nói: "Không sai."  

 

Tín làm vẻ mặt khinh thường, nói: "Nhân loại hèn mọn đều đáng chết! Khinh nhờn Thần Nữ tội càng thêm tội! Mạn Á, còn chưa chịu ra tay?"  

 

Mạn Á làm một vẻ mặt dữ tợn, hắn vô cùng phẫn nộ đối với Diệp Viễn.  

 

Đường đường là Thiên Đế mà lại bị một tên Nhân loại trêu đùa.  

 

Hơn nữa, còn là một tên Nhân loại có cảnh giới thấp hơn hắn quá nhiều!  

 

"Vâng, Thần Tử đại nhân!" Mạn Á dập đầu xác nhận, định ra tay.  

 

Nguyên Cửu lắc đầu nói: "Thần Nữ đã đồng ý đi theo chúng ta, thả hắn rời đi đi. Thần Nữ, hiện tại có thể theo chúng ta rời đi rồi chứ?"  

 

Nguyệt Mộng Ly nhìn Diệp Viễn với một vẻ mặt lưu luyến không rời.  

 

Thế nhưng, nàng không thể không đi!  

 

Nếu nàng không đi, dựa vào thực lực của Diệp Viễn, căn bản không có hi vọng thoát khỏi nơi này.  

 

Chỉ kém một bước cuối cùng này!  

 

Nguyệt Mộng Ly đắng chát cười một tiếng trong lòng.  

 

"Viễn ca, bảo trọng!" Khóe mắt Nguyệt Mộng Ly có nước mắt trượt xuống.  

 

Nhưng mà, ngay tại một khắc nàng xoay người, một bàn tay đã níu lấy nàng.  

 

"Viễn ca?" Nguyệt Mộng Ly sững sờ.  

 

Diệp Viễn cười.  

 

Cười đến xán lạn!  

 

Nhưng vẫn mang theo một tia bi tráng!  

 

Ly Nhi và hắn có tâm ý tương thông, làm sao có thể không biết được Diệp Viễn đang suy nghĩ gì?  

 

Đúng vậy, với tính cách của Diệp Viễn làm sao có thể không làm gì mà cứ trơ mắt nhìn nàng rời đi cơ chứ?  

 

Diệp Viễn nhìn Nguyên Cửu, cười lạnh nói: "Thần tộc thì thế nào? Hôm nay, ta muốn chiến một trận với cái Thần tộc này! Muốn dẫn Ly Nhi đi, có thể, nhưng phải đạp trên thi thể của ta mà đi! Diệp Viễn ta làm sao có thể đứng sau lưng nữ nhân của mình làm chó vẫy đuôi mừng chủ?"  

 

Ánh mắt Nguyên Cửu lóe lên, không nói gì.  

 

Tín nhếch miệng, khinh thường nói: "Ngược lại cũng có mấy phần cốt khí, nhưng mà hạng người yếu ớt như ngươi thì có tư cách gì để nói ra lời này? Ngươi, chỉ xứng đứng phía sau nữ nhân làm chó vẫy đuôi mừng chủ mà thôi! Bản Thần Tử ngược lại muốn nhìn xem xương cốt của ngươi cứng cỡ nào!"  

 

Nói xong, Tín đưa mắt ra hiệu, Mạn Á hiểu ý.  

 

Chỉ thấy hắn vẫy tay, mấy trăm Ma thú Thâm Uyên cấp Thiên Tôn trực tiếp bao vây ba người Diệp Viễn lại.  

 

Diệp Viễn vung tay lên, trầm giọng nói: "Ly Nhi, ngươi ra ngoài trước!"  

 

Nguyệt Mộng Ly cảm thấy từ trước đến nay đây chính là một trận chiến mà Diệp Viễn không có đến một phần thắng!  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận