Phùng Tam đang nổi giận, sau khi thấy Diệp Hàng, lập tức vui mừng quá đỗi.
Cho dù ai cũng không làm sao hiểu được, hơn một tháng nay Phùng Tam trải qua thế nào.
Mà bây giờ nhìn thấy Diệp Hàng xuất quan, tất cả đều đáng giá.
“Hứ, không phải chỉ là xuất quan thôi sao, ngạc nhiên làm gì. Hiện tại đã đến nước này, coi như xuất quan thì cũng có ích lợi gì.”
Nhìn thấy Diệp Hàng, gã sai vặt cũng hết sức kinh ngạc, thế nhưng rất nhanh lại ưỡn ngực lên.
Hiện tại Túy Tinh Lâu chúng ta mới là cường đại nhất.
Coi như Diệp Hàng xuất quan thì có thể ngăn cơn sóng dữ này sao?
Không có khả năng.
“Ngươi dám bất kính với Đông gia, muốn chết sao?” Phùng Tam nghe vậy giận dữ, liền muốn một chưởng đập chết gã sai vặt.
“Được rồi, một tên tiểu lâu la mà thôi, đế hắn đi đi.” Diệp Hàng thản nhiên nói.
Lấy thân phận của hắn, không cần thiết tính toán chi li với một tên tiểu lâu la.
“Ha ha, Diệp các chủ quả nhiên là người biết đại cuộc. Ta nghĩ, chỉ cần Diệp các chủ cúi đầu xưng thần với lâu chủ của chúng ta ở đại hội phẩm đan, ngài ấy chắc sẽ khoan dung độ lượng tha thứ cho ngươi, ừm, thiệp mời ta đã đưa đến, Diệp các chủ, cáo từ.”
Gã sai vặt còn thật sự xem mình là một nhân vật, chắp tay với Diệp Hàng, sau đó sải bước rời đi.
Phùng Tam ở một bên tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, một mặt khó chịu nói: “Đông gia, bây giờ một gã sai vặt của Túy Tinh Lâu cũng dám đến Dược Hương Các chúng ta khiêu khích. Theo ta thấy, nên đập chết tiếu tử này, cho Túy Tinh Lâu xem chút sắc mặt.”
Diệp Hàng khoát khoát tay cười nói: “Gã sai vặt này chỉ là cái nhân vật cỏn con, giết hắn chẳng phải càng lộ ra chúng ta vô năng, chỉ có thể trút giận lên một gã sai vặt của Túy Tinh Lâu thôi sao? Nếu muốn tìm lại mặt mũi đương nhiên phải tìm đại nhân nhà bọn hắn.”
Lông mày Phùng Tam nhíu lại, nghe ra chút tương lai, mừng rỡ nói: “Ý của Đông gia là…”
Diệp Hàng cầm thiệp mời lên, nghiền ngẫm nói: “Vạn Đông Hải hắn muốn thông qua cái đại hội phẩm đan này nhất thống giới đan dược Tân quốc, sợ là không dễ dàng như vậy đâu.”
“Ha ha, ta biết là Đông gia sẽ không dễ dàng nhận thua đâu mà.” Phùng Tam nghe xong đại hỉ, có điều lông mày lại lập tức nhíu lại nói: “Đông gia, nghe nói lần này Vạn Đông Hải tổ chức đại hội phẩm đan, còn muốn đưa ra ba loại đan dược mới. Một cái Tụ Nguyên Đan đã để chúng ta sứt đầu mẻ trán, nếu lại đưa ra ba loại đan dược liền, chúng ta…”
“Yên tâm đi lão Phùng. So đan dược, ta…ừm cha con chúng ta cho tới bây giờ chưa sợ qua ai. Lần này, chúng ta phải để cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt.” Diệp Hàng hào khí hùng hồn nói.
Phùng Tam nhìn Diệp Hàng, trong ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Vừa rồi rõ ràng Diệp Hàng định nói mình, thế nhưng nói đến bên miệng, lại nhắc tới cả Diệp Viễn.
Đường đường là một đại đan sư, vậy mà đặc biệt nhắc đến nhi tử của mình, đây là vì cái gì?
Một chỗ trong biệt viện hoàng cung, Diệp Viễn đang nằm trên ghế mây, vểnh chân bắt chéo lên, đằng sau còn có hai cung nữ xinh đẹp như hoa đang quạt cho hắn, dáng vẻ vô cùng hưởng thụ.
“Diệp Viễn, Trú Nhan Đan của ngươi đã luyện xong chưa? Còn chưa luyện xong, bản công chúa lập tức đốt cái biệt viện này đi, đưa ngươi lên trời.”
Tiếng mắng chửi của Nam Phong Chỉ Nhu liền phá vỡ yên tĩnh của biệt viện này.
Diệp Viễn giật nảy mình, vội vàng bước vọt ra ngoài, quả nhiên nhìn thấy trên tay Nam Phong Chỉ Nhu cầm một bó đuốc, làm bộ muốn châm lửa, Nam Phong Nhược Tình ở sau lưng Nam Phong Chỉ Nhu che miệng mà cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!