Cấm chế, bị phát động!
Đại tông sư Trận Đạo như Thiên Nhãn Thiên Đế vậy mà lại bại bởi một tên tiểu bối Thiên Tôn cảnh về mặt đấu pháp!
Cái đảo ngược này quá mức kinh người, đến mức khiến cho đám người trong lúc nhất thời đều quên cả suy nghĩ.
Một giây trước đó Diệp Viễn còn đang vùng vẫy giãy chết.
Một giây sau, hắn vậy mà lại bất ngờ có biến hóa lớn, phát động cấm chế Thiên Nhân cảnh!
Toàn bộ Bát Không sơn lâm vào yên tĩnh, giống như chết lặng.
Giang Từ nhìn đến mức trợn mắt há mồm, hắn há to miệng nhìn Diệp Viễn, làm một vẻ mặt như gặp quỷ, giống như đây là lần đầu tiên hắn biết Diệp Viễn.
"Thiên... Thiên Nhãn bại?" Hắn vẫn có chút không dám tin tưởng.
"Có phải ta bị hoa mắt hay không? Thiên Nhãn Thiên Đế chính là nhân vật truyền kỳ của Bát Không sơn, hắn... hắn vậy mà lại bại?"
"Rốt cuộc tiểu tử này là thần thánh phương nào, tạo nghệ Trận Đạo cũng không khỏi cũng quá mức kinh khủng?"
"Thiên Tôn nho nhỏ mà lại có thể đánh trọng thương Thiên Nhân cảnh, chuyện này... e là sẽ trở thành truyền thuyết mới của Bát Không sơn!"
...
Bọn người Trận Thần bát tinh xung quanh, người nào cũng dùng ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Diệp Viễn, khí lạnh quất thẳng tới.
Diệp Viễn nhìn Thiên Nhãn, cười lạnh nói: "Dưới ba ngàn dặm như giẫm trên đất bằng? Ha ha, theo ta thấy là không hẳn?"
Thiên Nhãn Thiên Đế ngộ đạo ở ba ngàn dặm, đối với cấm chế dưới ba ngàn dặm quen thuộc như lòng bàn tay.
Vừa rồi hắn còn nói dưới ba ngàn dặm chỉ giống như giẫm trên đất bằng.
Nhưng mà trong nháy mắt liền bị đạo kinh lôi này đánh thẳng vào mặt.
Chịu một kích này, một thân công lực của Thiên Nhãn Thiên Đế lập tức bị giảm đi hơn phân nửa.
Nhưng mà, cường giả Thiên Nhân cảnh xác thực cường hãn tới cực điểm, Diệp Viễn hao tổn tâm cơ để nổ tung cấm chế, vậy mà vẫn không thể giết chết bọn hắn.
Thiên Nhãn hết sức yếu ớt, nhưng vẻ mặt vẫn tràn đầy khó hiểu nói: "Điều này... điều này làm sao có thể, rõ ràng ta đã phá giải toàn bộ rồi!"
Diệp Viễn thản nhiên nói: "Ngươi cho rằng ngươi đã hiểu rõ trận pháp nơi này, kỳ thật... ngươi căn bản không hề hiểu gì! Cấm chế của Bát Không sơn lợi hại hơn xa so với ngươi tưởng tượng rất nhiều!"
Con ngươi Thiên Nhãn co rụt lại, hiện ra vẻ mê mang.
"Các ngươi đều khẳng định cho rằng Bát Không là một cái cấm chế liên tiếp, chỉ cần lĩnh ngộ hết những cấm chế này là coi như đã phá giải được cấm chế, có thể không ngừng leo lên Bát Không sơn." Diệp Viễn cất cao giọng nói.
Không ít Trận Thần bát tinh âm thầm gật đầu, nhưng lại làm một vẻ mặt hiếu kỳ, chẳng lẽ không phải như vậy sao?
"Các ngươi sai rồi! Cái đại trận Bát Không sơn này là một tòa đại trận sống! Cùng một cái mặt phẳng lại có vô số loại cấm chế, cũng không phải dạng đã hình thành thì sẽ không thay đổi! Ngươi phá giải một cấm chế, kỳ thật ngươi vẫn còn đang ở trong một cấm chế khác! Phương pháp tổ hợp khác biệt thì sẽ hình thành cấm chế có uy lực khác biệt! Cho nên, chỗ mà ngươi đứng có thể chỉ là tụ điểm của mấy cái cấm chế mà thôi! Những tụ điểm này chỉ là trận nhãn của mấy cái trận pháp, vỏn vẹn để ngươi an toàn thông qua mà thôi! Nhưng mà, nếu ngộ trận như vậy, các ngươi vĩnh viễn không có khả năng đi đến đỉnh núi!"
Lời Diệp Viễn nói ra giống như năm nhánh lôi đình cùng đánh lên đầu, nổ vang bên tai tất cả mọi người.
Cường giả có thể đi đến độ cao hai ngàn bảy trăm, hai ngàn tám trăm dặm, có ai không phải là nhân vật Trận Đạo kiệt xuất?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!