Hiện tại Diệp Viễn ngay cả cửa cũng còn chưa có vào, sau khi nhập môn thì còn thế nào nữa?
Đương nhiên, chắc chắn hắn sẽ không xét lại mình, là do chính hắn khiêu khích Diệp Viễn trước đấy.
“Ha ha, tốt! Rất tốt! Diệp Viễn, bằng vào cảnh giới bây giờ của ngươi, tiến vào võ đường chỉ có đứng hạng chót. Có điều thiên phú đan đạo của ngươi không tồi, tiến vào Đan đường, cố gắng còn có thể bảo trì cơ hội là đệ tử hạch tâm. Thế nhưng, ta còn chưa nói cho ngươi, thân phận của ta ở trong tông môn là… Trưởng lão Đan đường!”
Lời này của Diêu Thiên chính là trần trụi uy hiếp.
Ngụ ý rất rõ ràng, sau khi ngươi tiến vào tông môn, tuyệt đối đừng nên rơi vào trong tay ta!
Đương nhiên, bằng vào cảnh giới Linh Dịch tầng hai của Diệp Viễn, tiến vào võ đường chỉ có thể bị xếp vào trong đám đệ tử ngoại môn. Đến lúc đó, muốn làm gì, còn không phải là chuyện một câu nói của Diêu Thiên hắn?
Diệp Viễn bĩu môi nói: “Thật sao? Xem ra vì tránh đi Diêu trưởng lão, ta chỉ có thể tiến vào võ đường rồi. ừm, như vậy cũng không tệ, bằng vào trình độ dạy dỗ đồ đệ của ngươi, ta tiến vào Đan đường chẳng phải là sẽ bị mai một chết sao?”
“Được rồi Diệp Viễn, ngươi nói ít hai câu đi! Diêu Thiên trướng lão, Diệp Viễn hắn…”
Giang Vân Hạc thấy Diệp Viễn chống đối Diêu Thiên nhiều lần, không nhịn được mở miệng quát lớn.
Thế nhưng lúc này, Diêu Thiên bỗng nhiên đứng dậy, phất tay áo nói: “Giang viện trưởng, ngươi thật sự là dạy học viên tốt lắm đấy! Ta thấy với chiến công của ngươi, đời này đừng nghĩ sẽ đạt được nửa bộ sau của 0« Tử Ương Hồn Quyết» nữa! Hừ!”
Nói xong, Diêu Thiên cũng không để ý tới Giang Vân Hạc, trực tiếp rời đi.
Giang Vân Hạc hung hăng trừng Diệp Viền, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ nói: “Ngươi tiếu tử này, làm sao lại chỉ toàn gây chuyện! Nháo long trời lở đất ở trong học viện không nói, bây giờ tông môn còn chưa vào, đã đắc tội trưởng lão của tông môn! Chờ ngươi tiến vào tông môn, thì ngươi cố mà chịu đựng đi! ở đây, tốt xấu gì cũng có cha ngươi chống đỡ, thế nhưng sau khi tiến vào tông môn, ngươi coi như đưa mắt không quen rồi, đến lúc đó ai có thể bảo vệ cho ngươi?”
Hô Diên Dũng cũng cau mày nói: “Đúng vậy đấy Diệp Viễn, đại trượng phu co được dãn được, chờ thực lực của ngươi cường đại rồi, tấn thăng làm đệ tử tinh anh, thì không cần nhìn sắc mặt Diêu Thiên nữa, hiện tại đắc tội hẳn làm gì chứ?”
“Ha ha, tên Diêu Thiên và Dương Hạo kia rõ ràng chính là nhằm vào ta, cứ cho là ta nhịn nhục để cầu toàn, bọn hắn sẽ buông tha cho ta sao? Chưa hẳn đâu! Dạng người này, đắc tội thì đắc tội, không có gì lớn. Nhưng là viện trưởng đại nhân, vừa rồi Diêu Thiên nói « Tử Ương Hồn Quyết » là có ý gì? Nghe tên, hẳn là pháp quyết tu hồn đúng không?” Diệp Viễn không để ý nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!