“Oanh!”
Tô Vũ Sâm rút lui hơn mười bước mới miễn cưỡng đứng vững. Tập trung nhìn lại, mới thấy một con vượn khỉ màu trắng ngăn ở trước mặt Nam Phong Dật, sắc mặt Tô Vũ Sâm đại biến.
“Thông Tí Thạch Viên cấp ba sơ kỳ đỉnh phong! Làm sao có thể?” Tô Vũ Sâm tràn đầy không tin được nói.
Khi Tô Vũ Sâm còn đang hoài nghi, lại thêm mấy chục cái bóng trắng nhảy ra, bốn mươi chín con Thông Tí Thạch Viên cấp hai đã bao vây lấy hắn!
Còn đang ở trong khiếp sợ Tô Vũ Sâm lại không biết, hắn đã hoàn toàn lâm vào trong « Thất Tinh Diệu Nhật Đại Trận »!
“Ha ha, lúc ta nhìn thấy Viên Phi, phản ứng cũng giống ngươi như đúc. Hiện tại thì ngươi đã hiểu, vì sao Diệp Viễn mới là nhân vật chính rồi chứ? Viên Phi chính là người hầu của Diệp Viễn!” Nhìn Viên Phi, Nam Phong Dật vẫn có chút âm thầm kinh hãi như cũ.
“Một con yêu thú cấp ba, làm sao có thể nhận nhân loại làm chủ? Tuyệt đối không có khả năng này!” Tô Vũ Sâm rung động nói.
“Sự thật chính là như thế! Hơn nữa, Diệp Viễn còn có được toàn bộ tộc Thông Tí Thạch Viên! Hắn muốn tiêu diệt Tô gia, căn bản cũng không cần Nam Phong gia chúng ta ra tay!”
“…” Tô Vũ Sâm trầm mặc, hắn thực sự không ngờ, mình ẩn giấu hơn mười năm, đổi lấy lại là kết quả này!
“Hừ! Vậy thì thế nào! Cũng chỉ là một con yêu thú cấp ba mà thôi, ta cũng là Ngưng Tinh tầng ba, chưa chắc sẽ thua hắn!”
Trầm mặc qua đi, cảm giác cực kỳ không cam lòng để Tô Vũ Sâm bạo phát, hắn liều lĩnh lao về phía Viên Phi.
Đáp lại hắn, là một kích kinh thiên của Viên Phi!
Hoàng thành, Túy Tinh Lâu bỗng nhiên rối loạn tưng bừng.
“Mau nhìn xem! Có người đến!”
“ừm? Đó… Đó không phải là bệ hạ sao? Bệ hạ xuất hiện ở đây, vậy chẳng phải là nói…”
“Xuỵt, nhỏ giọng một chút! Ngươi muốn chết sao? Vốn dĩ còn tưởng rằng Tô gia nắm chắc thắng lợi trong tay, không ngờ là phong hồi lộ chuyển, vậy mà Nam Phong gia đại hoạch toàn thắng! Xem ra, khí số của Nam Phong gia chưa hết đâu! Tô gia bày mưu hơn mười năm, lại đổi lấy một kết quả như thế này, sợ là Tô Vũ Lâm muốn phát điên rồi đấy!”
Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, Nam Phong Dật chậm rãi đi vào Túy Tinh Lâu.
Nhìn thấy Nam Phong Dật, sắc mặt Tô Vũ Lâm muốn bao nhiêu khó coi thì có bao nhiêu khó coi.
“Hoàng huynh! Ngươi không có chuyện gì, thật sự là quá tốt rồi!” Nam Phong Nhược Tinh nhìn thấy Nam Phong Dật, không khỏi kích động đến phát khóc.
“Ha ha, nhờ phúc của Diệp tiểu huynh đệ, lần này đại nạn không chết.” Nam Phong Dật cười nói.
Nói xong, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Nam Phong Dật đi đến trước mặt Diệp Viễn, chắp tay cúi đầu thật sâu.
“Đa tạ Diệp tiểu huynh đệ cứu giúp Nam Phong gia chúng ta, xin nhận cúi đầu của Nam Phong Dật ta!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!