Nhưng mà, chính hắn mới vẻn vẹn Linh Dịch tầng hai mà thôi.
“Vừa… vừa rồi đó là cái gì? Tô Vũ Lâm thế nhưng là Ngưng Tinh tầng hai đấy, cứ chết đi như vậy sao?”
“Thật là đáng sợ! Đó là nguyên hỏa! Hơn nữa nhìn dáng vẻ, tối thiểu nhất cũng là nguyên hỏa cấp ba! Không… Có khả năng cao hơn!”
“Nhưng… thế nhưng là, Diệp Viễn mới Linh Dịch tầng hai, hắn làm sao thu phục được nguyên hỏa cấp bậc cao như
vậy?”
“Ngươi ngu rồi sao? Biểu hiện của Diệp Viễn, có thể dùng lẽ thường để hình dung không? Ngươi thấy qua Linh Dịch tầng hai chém giết nửa bước Ngưng Tinh chưa? Ngươi thấy qua bệ hạ hành đại lễ với một người tuổi còn trẻ như vậy chưa? Ngươi thấy qua một Linh Dịch Cảnh có thể giết người dưới tay của cường giả Hóa Hải cảnh chưa?”
Không ít người đều đang khe khẽ bàn luận về Diệp Viễn, trước khi bọn hắn tới đại hội phấm đan này, đã nghĩ tới vô số loại khả năng, nhưng thế nào cũng không nghĩ ra mọi chuyện sẽ diễn biến thành loại tình huống này!
Tình huống trước mắt, đã triệt để thoát ly khống chế. Cục diện bây giờ, đã không có ai có thể nắm bắt được rồi.
Chỉ sợ cho dù là vị cường giả Hóa Hải Cảnh kia, cũng không ngăn cản được nữa.
Bởi vì, Tô gia đã triệt để xong đời!
“Tịnh Đàn Hỏa Liên! Tịnh Đàn Thánh Hỏa! Ngươi… Ngươi lại có cơ duyên bậc này!” Ánh mắt Diêu Thiên đờ đẫn mà nhìn Diệp Viễn, nhất thời đầu cũng có chút quay vòng vòng.
Có điều, ánh mắt hắn nhìn về phía Diệp Viễn rất nhanh biến từ chấn kinh thành tham lam!
Tịnh Đàn Thánh Hỏa, đây chính là nguyên hỏa cấp bốn đấy! Nếu là để hắn đạt được, nói không chừng đời này của hắn còn có hi vọng tiến đến cảnh giới Đan Vương!
Nghĩ thì nghĩ, hắn còn không dám giết Diệp Viễn trước mặt nhiều người như vậy.
Tông môn vô cùng coi trọng đệ tử đã xông qua cửu Thiên Lộ, nếu không cũng sẽ không trực tiếp trao tặng thân phận đệ tử hạch tâm.
Mặc dù bây giờ Diệp Viễn còn chưa tiến nhập tông môn, nhưng tông môn đã thừa nhận hắn rồi.
Môn quy của u Vân tông là đồng môn không được tàn sát lẫn nhau, đây là thiết luật! Một trưởng lão như hắn, là không có quyền lực tự mình xử phạt đệ tử.
Diệp Viễn không trả lời Diêu Thiên, mà lạnh lùng nói: “Diêu Thiên, ngươi được lắm! Chuyện hôm nay ngươi làm phụ thân ta bị thương, ta nhớ kỹ!”
Không biết vì cái gì, nghe ngữ khí uy hiếp của Diệp Viễn, nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của hắn, Diêu Thiên không nhịn được rùng mình một cái.
“Chẳng lẽ nói ta đang sợ? Nói đùa cái gì? Đối phương chỉ là một tên nhãi nhép Linh Dịch tầng hai mà thôi!” Diêu Thiên cảm thấy không hiểu với phản ứng của mình.
Có lẽ đối với người khác mà nói, Diệp Viễn uy hiếp Diêu Thiên lộ ra thật tái nhợt và buồn cười, chỉ riêng Hô Diên Dũng lại thấy tình cảnh trước mắt không hề lạ lẫm!
Lúc trước Diệp Viễn bị Tô Vũ Bách đánh lén đến sắp chết, hắn cũng dùng loại ngôn ngữ “buồn cười” này đến uy hiếp đối phương.
Chỉ sợ dù thế nào Tô Vũ Bách cũng không ngờ, Diệp Viễn lại có thế thực hiện câu uy hiếp nhìn như “buồn cười” ấy nhanh như vậy.
Hô Diên Dũng cảm thấy, hôm nay Diêu Thiên ra tay với Diệp Hàng, chỉ sợ là việc làm ngu xuẩn nhất đời này của hắn!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!