Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Mạc Vân Thiên nhìn một màn này, ầm thầm gật đầu, nói với Giang Vân Hạc: “Tạo nghệ kiếm đạo của Diệp sư đệ trên xa ta, vừa rồi một chỉ này thu phát tuỳ ý, lúc xuất chỉ kiếm khí lăng vân, lúc thu chỉ mây trôi nước chảy, phần cử trọng nhược khinh này căn bản cũng không giống một người trẻ tuổi nên có. Nếu không phải cốt linh của Diệp sư đệ chỉ có mười lăm tuổi, thậm chí ta còn hoài nghi có phải hắn là lão quái vật đã tu luyện kiếm đạo mấy trăm năm rồi hay không đấy!”

“Ha ha, đúng vậy! Diệp Viễn ở trong học viện, đã là hạc giữa bầy gà. Dù là đệ nhất võ bảng Long Đường, Ö trước mặt hắn cũng không chịu nổi một kích. Cho dù hẳn không gia nhập tông môn, Ö lại học viện cũng đã không còn ý nghĩa gì.” Giang Vân Hạc cười nói.

Diệp Viễn nhìn Vũ Lạc Trần, cười nói: “Vũ sư huynh đạo tâm kiên định, thực sự đáng quý! Vừa rồi một chỉ kia, coi như là lễ vật sắp chia tay ta đưa cho Vũ sư huynh.”

Một chỉ vừa rồi kia của Diệp Viễn, cũng không dùng toàn lực, chỉ là biểu thị cái gì gọi là ý cảnh với Vũ Lạc Trần!

cảnh giới của Diệp Viễn xa không phải Vũ Lạc Trần có thể tưởng tượng, hắn đem lĩnh ngộ đối với thiên đạo của mình, lấy phương thức dễ hiểu nhất dung nhập vào một chỉ này. Còn Vũ Lạc Trần có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, thì phải xem tạo hóa của bản thân hắn.

Mặc dù chỉ là một phần rất nhỏ, nhưng cũng đầy đủ cho Vũ Lạc Trần hưởng thụ cả đời rồi.

Vũ Lạc Trần nghe vậy toàn thân chấn động, trong đầu không tự chủ được hồi tưởng lại một chỉ vừa rồi kia của Diệp Viễn, trong mơ hồ dường như đã bắt lấy được cái gì, lại giống như không có cái gì có thể bắt lấy, như thể hoa trong gương, trăng trong nước.

Diệp Viễn cười nhạt một tiếng, không có quấy rầy Vũ Lạc Trần, mà là chuyển hướng sang nói với Long Đường: “Long sư huynh, đến lượt chúng ta.”

Ai ngờ Long Đường lại lắc đầu nói: “Không cần nữa, ta đã biết chênh lệch giữa chúng ta rồi. Một chỉ vừa rồi kia, căn bản là ta không có biện pháp phá giải. Hơn nữa ta biết, ngươi cũng không hề xuất toàn lực! Thế nhưng, một chỉ vừa rồi kia so với ý cảnh mà ta lĩnh ngộ trên Cửu Thiên Lộ còn phải lợi hại hơn, để cho ta cũng được ích lợi không nhỏ!”

Vốn dĩ các học viên còn chờ mong một trận đại chiến, không ngờ lại kết thúc bằng phương thức như vậy.

Từ đầu tới đuôi, chỉ có Diệp Viễn ra một chỉ, sau đó tất cả đều kết thúc rồi.

Thế nhưng, sau khi các học viên tán đi, Vũ Lạc Trần lại vẫn đứng trên quảng trường, không nhúc nhích chút nào giống như một pho tượng.

Mỗi ngày người đến người đi qua nơi này, đều dùng ánh mắt tò mò đánh giá Vũ Lạc Trần. Có điều viện trưởng đã phân phó, không ai được quấy rầy hắn, cho nên cũng sẽ không có người đi lên nói chuyện với hắn.

Cứ như vậy, Vũ Lạc Trần đứng trên quảng trường liên tục bảy ngày!

Bảy ngày sau, bỗng nhiên Vũ Lạc Trần ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng, phất tay chính là một quyền, càng là phát ra tiếng hổ khiếu long ngâm.

Chỉ nghe “Oanh” một tiếng, một con sư tử đá trên quảng trường bị một quyền phá không này của hắn đánh thành bột mịn!

Học viên đi ngang qua hoảng sợ nhìn xem một màn này, tiếng thán phục nổi lên bốn phía.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận