Cho nên mỗi lần đệ tử Đan đường sử dụng phòng luyện đan, đều sẽ chuẩn bị đủ vật liệu, duy nhất một lần luyện chế rất nhiều đan dược.
Đương nhiên, mỗi loại đan dược có thể đổi lấy điếm tích lũy cũng không giống nhau.
Nhưng là so sánh xuống, đệ tử Đan đường muốn kiếm điểm tích lũy thì dễ dàng hơn nhiều so với đệ tử Võ đường.
Đệ tử Đan đường phần lớn đều là đã có căn cơ, luyện dược sư được tuyển chọn tiến vào tông môn giống như Nam Phong Nhược Tình, có thể trực tiếp độc lập luyện chế được đan dược cấp hai, kiếm điểm tích lũy đương nhiên dễ dàng hơn nhiều.
“Vị sư huynh này, ta muốn một gian phòng luyện đan cấp ba.” Diệp Viễn nói với đệ tử trực phiên.
Đệ tử trực phiên nhìn Diệp Viễn một chút, kinh ngạc nói: “Ngươi là đệ tử Võ đường sao? Kiêm chức Đan sư sơ cấp, dùng phòng luyện đan cấp cao như vậy làm gì? Ta nói sư đệ, điểm tích lũy của ngươi có nhiều cũng đừng tiêu xài hoang phí như thế chứ? Ngươi vẫn nên dùng phòng luyện đan cấp hai đi.”
Diệp Viễn mặc trên người phục sức của đệ tử Võ đường, ngực lại treo Hung Chương hai sao, đệ tử trực phiên kia tự nhiên thấy được rõ ràng.
Đệ tử trực phiên này lại là người nhiệt tâm, hung hăng thuyết phục Diệp Viễn.
Diệp Viễn không ngờ sẽ xuất hiện loại tình huống này, cười nói: “Đa tạ sư huynh quan tâm, có điều phòng luyện đan cấp hai thật sự không đủ dùng, vẫn là cho ta một gian cấp ba đi.”
Căn bản là dược đỉnh cấp hai không chịu nổi luyện chế đan dược cấp ba, bởi vì đan dược cấp ba cần hỏa diễm so với đan dược cấp hai mạnh hơn rất nhiều. Cho dù là đỉnh cấp dược đỉnh cấp hai, sơ sấy một cái cũng sẽ nổ lô, cho nên Diệp Viễn mới muốn phòng luyện đan cấp ba.
“Sư đệ là mới tới?”
“Ách, đúng vậy, ta mới nhập môn có mấy ngày.”
“Trách không được! Sợ là sư đệ còn không biết điểm tích lũy trân quý thế nào, lãng phí như vậy, sẽ ảnh hưởng tu hành sau này của ngươi!”
“… Sư huynh, ta thật sự phải dùng phòng luyện đan cấp ba mà.”
“Ai, ta nói làm sao ngươi lại cứ cứng đầu như thế đây? Một Đan sư sơ cấp, chẳng lẽ lại còn có thể luyện chế ra đan dược cấp ba? Phòng luyện đan cấp ba một ngày liền mất ba trăm điểm tích lũy, có tiền cũng không phải tiêu như thế đâu!”
Diệp Viên sắp hỏng mất, có điều người ta là thật sự hảo tâm khuyên bảo, hắn thật đúng là không nên nổi giận.
Rơi vào đường cùng, Diệp Viễn trực tiếp móc ra lệnh bài thân phận ném cho đệ tử trực phiên, nói: “Sư huynh, xoát đi, ta không thiếu tiền!”
Thuật!
Đệ tử trực phiên vừa cầm lệnh bài thân phận của Diệp Viễn lên xoát, vừa cười nói ra: “Ha ha, ngươi mới nhập môn mấy ngày, có thế có bao nhiêu…”
Câu nói kế tiếp của đệ tử trực phiên cứ như vậy bị kẹt trong cổ họng.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!