“Thuật luyện dược của thiếu gia, mạnh hơn so với phụ thân hắn nhiều lắm! Thật không dám tưởng tượng, mới mười lăm tuổi, hắn đến cùng làm thế nào mà luyện ra được?” Viên Phi sợ hãi than nói
Mặc dù Viên Phi chỉ là kẻ ngoài nghề bên luyện đan, nhưng tầm mắt của hắn vẫn có.
Thủ pháp luyện chế của Diệp Viễn căn bản không ở cùng một cấp bậc với Diệp Hàng!
Viên Phi đã nhìn ra, Diệp Viễn chỉ ở ba điểm đánh ra ấn quyết, mỗi lần đánh ra ấn quyết bất kể vị trí hay lực đạo, đều giống như đúc so với lần trước!
Di động với tốc độ cao như thế, lại có thể đảm bảo thủ pháp chính xác đến doạ người như vậy, suy bụng ta ra bụng người, Viên Phi tự nghĩ căn bản là hắn không làm được!
Ngay cả yêu thú cấp ba như chính mình cũng không làm được, Diệp Viễn lại có thể!
Viên Phi cảm thấy loại thủ pháp luyện chế này, không trải qua nhiều lần gọt giũa, căn bản không thể nào làm được!
Vấn đề là, Diệp Viễn mới mười lăm tuổi, hắn làm thê’ nào luyện ra đến?
Hơn nữa thủ pháp của Diệp Viễn nước chảy mây trôi, để hẳn có loại cảm giác tâm thần thanh thản. Rõ ràng là một bộ ấn quyết, thế nhưng Viên Phi lại cảm thấy đây là một loại nghệ thuật!
Quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Viên Phi chỉ là người ngoài nghề, cái gọi là trong nghề xem môn đạo, ngoài nghề đến góp vui, nếu là Nam Phong Nhược Tình ở đây, chắc chắn sẽ cực kỳ kinh ngạc!
Nói không chừng nàng sẽ lại một lần nữa tiến vào trạng thái đốn ngộ, lấy được đột phá trên đan đạo.
Bởi vì lúc này Diệp Viễn sử dụng “Tam Tài Luân Hồi Thuật”, cũng là vận dụng đến cảnh giới truyền thuyết!
Mà “Tam Tài Luân Hồi Thuật” so với “m Dương Phân Lưu Thuật” càng thêm tinh diệu hơn, phức tạp hơn, lại càng khó luyện hơn.
Cuối cùng, Diệp Viễn khẽ quát một tiếng: “Tam tài tụ, đan dược thành! Ngưng cho ta!”
Chỉ thấy ba đạo quang mang cùng nhau hội tụ đến trong dược đỉnh, biến mất không thấy. Vốn dĩ sóng cuồng luyện đan, lúc này cũng bình tĩnh lại.
“Hô… Hiện tại sử dụng ‘Tam Tài Luân Hồi Thuật’, quả nhiên vẫn là quá sớm mà! Có điều, cảnh giới Tâm Lặng Như Nước thật sự cường đại, vậy mà ta có thể chống đỡ xuống tới!” Diệp Viễn mệt mỏi ngã ngồi trên mặt đất, câm thán nói.
So với lần trước luyện chế vượt cấp, Diệp Viễn đã mệt mỏi đến sắp hư thoát.
Độ khó của lần luyện chế này, lại không phải lần trước có thể so sánh được. Nếu không phải có tâm cảnh Tâm Lặng Như Nước chống đỡ lấy Diệp Viễn, nói không chừng hắn đã phải bỏ dớ nửa chừng rồi.
Ấn quyết phức tạp như vậy, thủ pháp chính xác như thế, độ luyện chế cao cường đến mức độ này, tiêu hao hồn lực là cực lớn.
Hiện tại cảnh giới thần hồn của Diệp Viễn còn chưa đủ để chèo chống cho hắn hoàn thành lần luyện chế này. Là tâm cảnh Tâm Lặng Như Nước, đền bù chỗ thiếu hụt đó.
“Thiếu gia, người không sao chứ?” Viên Phi lo lắng hỏi thăm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!