Diệp Viễn nói rất nhiều thứ mà trước kia Thiên Phong nghĩ cũng chưa từng nghĩ qua.
Nhất là khi Diệp Viễn nói về thủ pháp luyện chế, Thiên Phong thường xuyên có loại cảm giác đan dược còn có thể luyện chế như vậy sao.
Đan phương Thất Huyền Ngự Hồn Đan không trọn vẹn này, chính là do tổ sư gia u Dương Thác Thiên ngẫu nhiên đoạt được, ngay cả hắn cũng không biết bổ sung. Đan phương khuyết thiếu cũng không chỉ là một vị nguyên liệu chủ yếu, còn thiếu không ít thủ pháp luyện chế.
Thủ pháp luyện chế trước đó của Thiên Phong, có rất nhiều đều là tự mình suy diễn ra được, nổ lô cũng là chuyện trong dự liệu.
“Diệp Viễn, đan phương này là do chính ngươi nghiên cứu ra được sao?” Thật lâu sau, Thiên Phong mới hỏi ra nghi vấn trong lòng.
Cái đan phương của Thất Huyền Ngự Hồn Đan này ngay cả tổ sư gia cũng không bổ sung được, nếu Diệp Viễn có thể nghiên cứu ra, vậy phần thiên phú đan đạo này cũng quá nghịch thiên rồi.
Diệp Viễn đương nhiên sẽ không nói vốn là hẳn biết đan phương này, đương nhiên, coi như hắn không biết, bổ sung cũng không phải việc gì khó.
“Dĩ nhiên không phải. Kỳ thật trước khi nhập tông, đệ tử đã có một sư phụ, đan phương này là người truyền thụ cho đệ tử. Lúc đệ tử tìm kiếm nhiệm vụ ở Lãm Tinh Các, vừa hay thấy được nhiệm vụ số ba cấp chín, liền nhận lấy.” Diệp Viễn cười nói.
Thiên Phong nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, xem ra sự yêu nghiệt của Diệp Viễn, vẫn còn trong phạm vi hắn chấp nhận được. Dù vậy, từ cách nói của Diệp Viễn cũng có thể nhìn ra, căn cơ thuật luyện dược của hắn cực kỳ vững chắc!
Thế nhưng Thiên Phong lại sinh ra lòng hiếu kỳ nồng đậm với vị “Sư phụ” có thể dạy dỗ ra đệ tử lợi hại như vậy.
Theo Thiên Phong, người kia tuyệt đối là nhân vật lợi hại hơn so với mình, nói không chừng còn có thể là một vị Đan Hoàng!
Diệp Viễn lại mang chuyện của “Sư phụ” ra nói một lần, Thiên Phong mới bỏ đi ý nghĩ muốn cầu kiến.
Thiên Phong đương nhiên không biết, trong lúc vô tình, hắn đã trao đổi qua với một vị đã từng là Đan Đế rồi.
Cho dù hiện tại Diệp Viễn không thể luyện chế ra đan dược cấp cao, nhưng kiến thức và kinh nghiệm của hẳn căn bản không ở cùng một cấp bậc với Thiên Phong.
Nhìn như Diệp Viễn đang giao lưu với Thiên Phong, thật ra cũng coi là đang chỉ điếm cho hắn rồi.
Có thể được Đan Đế chỉ điểm một hai, đã đủ cho Thiên Phong được lợi cả đời rồi. Bởi vì đời này của Thiên Phong, cũng không thể nào theo kịp được cái bóng của Diệp Viễn.
Kiếp trước từng có vô số Đan Tông, Đan Thánh thậm chí Đan Tôn muốn được Diệp Viễn chỉ điểm, nhưng căn bản là không có co hội. Một Đan Vương như Thiên Phong, thì ngay cả tư cách yết kiến cũng không có.
Cũng không phải Diệp Viễn muốn giữ cho riêng mình, mà là hẳn thật không muốn lãng phí thời gian vào những chuyện như vậy.
Sở dĩ bây giờ Diệp Viễn thoải mái như thế, thật ra là bởi vì đã từng hứa hẹn với Lô Ngạn.
Theo Diệp Viễn xem ra, Thiên Phong hẳn là người mạnh nhất trên đan đạo của u Vân tông rồi. Hắn có thế có chỗ đột phá, đối với toàn bộ tông môn tất nhiên là có rất nhiêu chõ tốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!