Một vị trưởng lão khác nhịn không được cười lên nói: “Ha ha, lão Tôn ngươi thật đúng là không để ý đến chuyện bên ngoài! Chuyện mà ngươi nói ta cũng nghe nói, có điều bên chỗ Thái Thượng trướng lão đã liên tiếp no lô nhiêu lân rồi, ngươi nói xem ngài ấy có thể luyện chế ra được hay không?”
Nói xong, Tôn trưởng lão cũng vô cùng ngạc nhiên, chợt cười khổ lắc đầu.
Kỳ thật, những trưởng lão này đối với chuyện Thiên Phong đặt hết tâm trí lên trên Thất Huyền Ngự Hồn Đan cũng có ít nhiều bất mãn, chỉ là địa vị của Thiên Phong tại tông môn quá cao, cộng thêm tông chủ dốc hết sức ủng hộ, mới không có người dám nói cái gì.
Phải biết, vì luyện chế Thất Huyền Ngự Hồn Đan mà Thiên Phong hao phí
a’ì I ạy> A . I • A a’ I a’ I
rất nhiều vật liệu cấp bốn!
Vật liệu cấp bốn đối với u Vân tông mà nói, cũng là cực kỳ trân quý. Những năm gần đây, vì luyện chế đan dược này, Thiên Phong đã hao phí vô số nhân lực vật lực, thế nhưng vẫn mãi không thành công.
Nếu nói mấy trưởng lão này không có chút oán giận nào, đó là chuyện không thực tế.
Cũng chính vì vậy, trước đó Thiên Phong mới cứ lo được lo mất mãi, từ đầu đến cuối cứ do dự không dám ra tay luyện chế.
Khi đầu óc đám người còn đang mơ hồ, thì Thiên Phong và Lạc Thanh Phong vừa nói vừa cười đi vào đại điện, phía sau bọn họ còn có hai người trẻ tuổi đi theo.
Một người là Vương Cật, một người khác thì lại là Diệp Viễn.
Khi một đám trưởng lão nhìn thấy Diệp Viễn, tất cả vô cùng ngạc nhiên.
Làm sao mà mấy ngày không thấy, Diệp Viễn và Thái Thượng trưởng lão lại đi cùng với nhau rồi?
Nhất là Diêu Thiên, lúc đầu hắn còn đang muốn gây khó dễ cho Diệp Viễn, lại không nghĩ rằng Diệp Viễn có thể tiếp cận với Thái Thượng trướng lão.
Nếu là quan hệ bình thường còn tốt, nếu Diệp Viễn bị Thái Thượng trưởng lão nhìn trúng thu làm đệ tử, về sau hắn càng không dễ hạ thủ!
Nghĩ tới đây, Diêu Thiên không khỏi bực bội trong lòng một trận.
Chuyện của hắn đã thành trò cười cho đám trưởng lão, lại ngay cả khẩu khí cũng không ra được, thật sự là biệt khuất mà!
Hiện tại hắn chỉ cầu nguyện, Diệp Viễn và Thái Thượng trưởng lão không có liên quan quá nhiều.
Bốn người tới trong đại điện, Thiên Phong ngồi chủ vị, Lạc Thanh Phong ngồi kế bên, Diệp Viễn và Vương Cật thì đứng ở phía sau.
“Hôm nay triệu tập chư vị đến đây, là có hai chuyện quan trọng cần tuyên bố! Chuyện thứ nhất, chính là bắt đầu từ ngày mai, ta muốn bế tử quan!”
Thiên Phong vừa mới nói xong, lại là một trận châu đầu ghé tai.
Có điều u Dương Vũ phản ứng cực nhanh, khom người nói: “Sư thúc, hẳn
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!