Huyễn thuật của một võ giả nửa bước Ngưng Tinh nho nhỏ, làm sao có thể để hắn trúng chiêu?
Lại càng không cần phải nói, cảnh giới thần hồn của Diệp Viễn bây giờ còn mạnh hơn Đan sư hậu kỳ, cũng không thua bao nhiêu so với Đường Ngọc Nhi.
Dưới tình huống cảnh giới thần hồn không chênh lệch nhiều lắm, thì Đường Ngọc Nhi càng không có khả năng để hắn trúng chiêu.
Hiện tại chỉ là vì Diệp Viễn muốn trêu cợt Đường Ngọc Nhi một chút, mới làm bộ trúng chiêu. Nếu như hắn muốn, có thể tùy thời rời khỏi huyễn thuật này, đồng thời làm trọng thương thần hồn của Đường Ngọc Nhi.
Trong phòng bao của Quý Tân Lâu, Đường Ngọc Nhi mặc một thân lụa mỏng màu xanh nhạt, đẹp đến cực điểm.
So với Đường Ngọc Nhi một thân nhung trang trên lôi đài, thì Đường Ngọc Nhi này càng thêm một phần thanh tú dịu dàng, ít đi một phần vênh váo hung hăng.
Lúc Diệp Viễn nhìn thấy Đường Ngọc Nhi, cũng là thất thần một lát. Một màn này rơi vào trong mắt Đường Ngọc Nhi, lại thêm mấy phần ác cảm.
Diệp Viễn cũng không ngờ, Đường Ngọc Nhi lại có một mặt dịu dàng động lòng người như thế. Không biết Đường Ngọc Nhi trong hiện thực, có thể cũng có một mặt như thế hay không.
“Ngày hôm trước Ngọc Nhi có phần đường đột, hôm nay chuẩn bị chút rượu nhạt, đặc biệt bồi tội với Diệp công tử. Mong rằng Diệp công tử bỏ qua hiềm khích lúc trước, cùng Ngọc Nhi biến chiến tranh thành tơ lụa.”
Lời ra khỏi miệng, Đường Ngọc Nhi liền mang phong phạm của một đại gia khuê tú.
Diệp Viễn âm thầm buồn cười, trên mặt lại hoàn toàn là thất vọng: “Ngọc Nhi cô nương quá khách khí, Diệp mồ thân là nam nhi bảy thuớc, sao lại so đo với Ngọc Nhi cô nương tựa như thiên tiên thế này được?”
Đường Ngọc Nhi giơ ly rượu lên, lộ ra sắc mặt vui vẻ nói: “Nếu như thế, mời Diệp công tử uống cạn chén này với ta, thế nào?”
Diệp Viễn cười một tiếng, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Chén rượu qua đi, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, hai người lại trò chuyện như hảo hữu nhiều năm.
Diệp Viễn tán gẫu loạn một trận trời nam biển bắc, làm cho Đường Ngọc Nhi nghe như si như say.
Diệp Viễn nói từ thế tục đến thế giới võ giả, từ võ đạo cho tới đan đạo. Học thức uyên bác, kiến thức quảng bác, để Đường Ngọc Nhi hoàn toàn quên đi thân ở trong ảo cảnh.
Căn bản học vấn kiến thức của Diệp Viễn cũng không phải Đường Ngọc Nhi có thể so sánh, cho dù thân ở trong huyễn thuật, nhưng loại khí chất thượng vị giả nhàn nhạt kia của Diệp Viễn cũng triển lộ ra trong vô thanh võ tức.
Phong phạm bậc này, tuyệt đối là lực sát thưong vô cùng lớn đối với nữ tử.
Đường Ngọc Nhi là người thi triển huyễn thuật, lại dần dần bị Diệp Viễn thay thế vào.
Huyễn thuật là một loại thần hồn bí kỹ cực kỳ huyền diệu.
Dưới tuyệt đại đa số tình huống, thi thuật giả đều là người chưởng khống tuyệt đối trong huyễn cảnh. Nhưng nếu như đụng tới cao thủ hồn lực cực mạnh, thì áp lực lên thi thuật giả liền lớn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!