“Chuyện này… Thế ta nên làm cái gì bây giờ?” Phí Thanh Bình lần này hoàn toàn hoáng rồi.
Vạn Uyên vổ vỗ vai hắn, chậm rãi nói: “Yẽn tâm, cho dù hắn có chút cố quái, thực lực chênh lệch giữa các ngươi vẫn không có cách nào bù đẳp được! Chỉ
có điều, ba ngày này ngươi không thế xem thường, không được bỏ phí thời gian!”
Nghe Vạn Uyên nói như vậy, lần này Phí Thanh Bình thật không dám xem thường nữa. Cuộc chiến đấu này là cuộc chiến sinh tử, nhất định phải phân xuất sinh tử, Phí Thanh Bình cũng không muốn đem mạng của mình ra làm trò đùa.
“Vạn thiếu, ngươi nói đi, ta nên làm thế nào, ta đều nghe theo ngươi!”
Vạn Uyên thấy hắn thực sự coi trọng mình, lấy ra một hộp đan dược đặt ở trước mặt cúa Phí Thanh Bình: “Đây là Tụ Nguyên đan do phụ thân ta luyện chế, hiệu quá cao gấp năm lần so với Nguyên Khí đan! Ba ngày này ngươi hãy dùng những đan dược này đế tăng thực lực lên, cần phải đột phá Nguyên Khí tầng năm!”
Hai mẳt Phí Thanh Bình sáng lên, nếu có thể đột phá Nguyên Khí tầng năm, phần thắng của hân sẽ gia tăng rất lởn. Đúng như Vạn Uyên từng nói, chênh lệch thực lực thì không có cách nào bù đắp được, Nguyên Khí tầng năm đối đầu với tầng ba thì hắn không có lý do nào đế thua!
Phí Thanh Bình ngay sau đó vái chào, cảm kích nói: “Đa tạ Vạn thiếu tài bồi!”
Vạn Uyên gật đầu một cái, thản nhiên nhận, tiếp tục nói: “Ngoài ra, thời gian ba ngày này ngươi còn phải đem toàn bộ tâm tư đặt vào việc tu luyện Tiếu Cầm Nã Thủ. Dùng nó để khắc chế Thuấn Thiếm, ngươi tất sẽ đứng ở thế bất bại!”
Trong phòng luyện công của học viện Đan VÕ( Diệp Viễn đứng lẳng lặng, hai mẳt nhắm nghiền, dường như ngủ thiếp đi.
Từ sau khi quan sát ngọc giản, Diệp Viễn đã đứng ở đó gần một canh giờ!
Đột nhiên, Diệp Viền mở mắt.
Thu quyền, sau đó xuất chưởng!
“Điệp Lãng Sóng Tâm Chưởng, nhất trọng lãng!”
Một trận kình phong xuất ra, “Ầm” một tiếng, một chường đập trên vách tường.
Vách tường bị đập lõm vào, có điều với tốc độ của mắt thường cũng có thể thấy được.
Diệp Viền nhìn vào vách tường lắc đầu một cái: “Điệp Lãng Ba Tâm Chưởng này thật sự khó luyện, không trách Triệu sư huynh khuyên ta buông tha nó. Ta đã dùng một canh giờ đế điều chính nguyên lực trong cơ thế, một chưởng này đánh ra vẫn không có hiệu quả của nhất trọng lãng.”
Diệp Viền ở chỗ này than thở, nếu như bị Triệu Xuân Dương thấy, nhất định sẽ ngoác mồm kinh ngạc, sau đó mắng hắn không biết điều.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!