Trên cả đoạn đường gặp phải không ít các trận đấu, đệ tử Ngưng Tinh cảnh gần như trước giờ chưa từng xảy ra chuyện gì, còn Vương Phàm cũng chỉ khi chiến đấu với Diệp Viễn mới dùng tới sức mạnh của Hóa Hải cảnh.
Lẽ nào nói, bí cảnh này không cho phép có sự tồn tại của bất kỳ loại sức mạnh nào lớn hơn Ngưng Tinh cảnh, bằng không sẽ gây ra thiên kiếp?
Nghĩ tới đây, Dư Phong càng trở nên cẩn thận hơn, mỗi lần ra tay đều cố gắng áp chế cảnh giới ở mức Ngưng Tinh Cảnh.
“Dư trưởng lão, hình như bên đó là người của Thiên Càn tông!” Đột nhiên một tên đệ tử lên tiếng.
“Hả?” Dư Phong vừa liếc mắt nhìn, quả nhiên thấy đám người của Thiên Càn tông đang đi tới.
“Ha ha, hóa ra là Dư trưởng lão của Thượng Thanh tông, không biết lần này đi Dư trưởng lão có thu hoạch được gì hay không?” Ngô Chiêu tươi cười chào hỏi.
Sắc mặt của Dư Phong đang rất khó coi, nhưng thực lực lúc này của bọn họ quá yếu, đương nhiên không dám tỏ bất cứ thái độ gì trước mặt đám người Thiên Càn tông.
Hắn lại nhìn về phía Thiên Càn tông, phát hiện bọn họ không thiếu một người nào, càng khiến sắc mặt của hắn trở nên khó coi hơn.
“Cũng tạm, nhưng đương nhiên không thể sánh bằng Thiên Càn tông.” Dư Phong gượng cười nói.
“Chà, dẫn đội của Thượng Thanh tông không phải là Vương trưởng lão sao, hắn ta đâu?” Ngô Chiêu tuy đã biết rõ những vẫn cố tình gặng hỏi.
Thiên Lôi Tỏa Nguyên Đại Trận bọn họ cũng đã từng được lĩnh giáo, đương nhiên biết nó vô cùng lợi hại. Lúc này Vương Phàm biến mất không rõ tung tích, tám phần là do bị sét đánh.
Nhìn thấy cảnh hao binh tổn tướng của Thượng Thanh tông, trong lòng Ngô Chiêu cảm thấy cực kỳ vui sướng.
Hành trình trong mấy ngày này đều nằm trong sự kiểm soát của Thiên Càn tông, bọn họ tránh đi vài nơi nguy hiểm, nên cũng không có những tốt thất lớn.
Nhưng Ngô Chiêu cũng biết, nguy hiểm thật sự lúc này mới bắt đầu.
Ngô Chiêu vừa hỏi, sắc mặt của Dư Phong liền trở nên khó coi.
Dư Phong quay đầu lại nhìn đệ tử của Tượng Thanh tông, đột nhiên hạ quyết tâm, cắn răng chắp tay hướng về phía Ngô Chiêu nói: “Ngô trưởng lão, Thượng Thanh tông ta nguyện dâng lên hết những thứ lấy được trong chuyến đi lần này, chỉ cầu xin Ngô trưởng lão báo thù cho Vương SƯ huynh ta!”
Ngô Chiêu nghe thấy vậy liền lặng người đi, hắn không ngờ rằng Dư Phong lại dám nói ra những lời này.
Xem ra, việc của Vương Phàm còn có ẩn tình khác!
Sau khi bình tĩnh lại, Ngô Chiêu liền cười nói: “Dư trưởng lão không cần phải làm như vậy, đã có chuyện gì xảy ra đối với Vương trưởng lão, ngươi nói cho ta nghe.”
Dư Phong nghiến răng trả lời: “Đều là chuyện tốt mà tên tiếu tử thối gọi là Diệp Viễn của u Vân tông gây ra! Chỉ cần Ngô trưởng lão giúp chúng ta trả thù, Thượng Thanh tông ta nguyện sẽ nghe theo sai khiến của Ngô trưởng lão khi ở trong bí cảnh! Ba ngày trước…”
Dư Phong thuật lại chi tiết sự việc xảy ra ba ngày trước cho Ngô Chiêu nghe.
Vương Phàm chết, một mình Dư Phong không thể đối phó được với tình hình nguy khốn trước mắt, thực tại hắn không đủ tự tin có thể thoát ra khỏi bí cảnh này. Vì vậy, đành cược một ván, đặt ván cược này vào Thiên Càn tông.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!