Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Nhưng đối với Triệu Dục Dương mà nói thì một nửa nhỏ này cũng không phải là việc có thể dễ dàng hoàn thành.

Quả nhiên, sau khi tiến lên được mười mấy bước an toàn, Triệu Dục Dương dừng lại, cau mày, suy nghĩ một lúc lâu.

Mọi người đều nín thở nhìn hắn, nhưng Triệu Dục Dương cứ thế đứng trong nửa giờ cũng không động đậy gì.

Sau nửa giờ, Triệu Dục Dương quay lại và nói một cách bất lực: “Ngô sư huynh, phía trước là một cái ngã ba, một đường sống một đường chết, với năng lực của đệ quả thật là không thể phân biện ra được! Chúng ta… chỉ có một nửa cơ hội!”

Lúc này, Triệu Dục Dương là niềm hy vọng của tất cả mọi người, nếu hắn bước sai một bước bị diệt thì mọi người cũng chỉ có một con đường chết.

Ngô Chiêu nghe vậy liền hỏi: “Có hai con đường chúng ta nên đi như thế nào?”

Triệu Dục Dương giải thích ngắn gọn về ngã ba này một lượt, Ngô Chiêu không nói một lời, túm một tên võ giả Ngưng Tinh cảnh bên cạnh vứt sang bên đó!

Sau đó, trước mắt của mọi người, võ giả đó đã bị đại trận đốt thành tro!

Mọi người hít một hơi lạnh, Ngô Chiêu ra tay bất ngờ, tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.

Đệ tử đó chỉ mới Ngưng Tinh cảnh sơ kỳ, dưới tay của Ngô Chiêu căn bản là hắn không có cơ hội phản kháng.

“Ngô Chiêu! Ngươi… ngươi dựa vào cái gì mà lấy sư đệ ta ra dò đường!” Sư huynh của kẻ vừa bị ném ra vô cùng tức giận.

Ngô Chiêu lạnh lùng liếc nhìn hắn rồi trầm giọng nói: “Hy sinh một mình hắn đổi lấy đường sống của nhiều người chúng ta như vậy thì có gì sai? Nếu ngươi không phục thì có thể tự mình đi dò đường! Ngươi có thế thử, xem tự ngươi có thể đi được bao xa!”

Vị sư huynh đó không kìm được mạnh mẽ cãi lại: “Vậy… dựa vào gì mà bắt sư đệ ta!”

Ngô Chiêu nói ra điều mà khiến tim của mọi người lạnh xuống: “Từ giờ trở đi, nếu như sư đệ Dục Dương của ta còn gặp phải tình huống như vậy nữa thì sáu đại tông môn các người lần lượt đưa ra một người để dò đường! Tốt nhất các ngươi hãy cầu cho bản thân có thể chọn được đường sống!”

Lúc này, Dư Phong cười lạnh nói:”Tại sao chỉ sáu tông chúng ta đưa người còn Thiên Càn Tông các người lại không?”

Ngô Chiêu nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái rồi nói: “Tông chúng ta có Dục Dương sư đệ lẽ nào không đủ sao? Nếu không có hắn, các người có dám bước tiếp không? Trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí cả! Tất nhiên, các người có thể không đưa người, nhưng vậy thì đừng đi theo chúng ta! Nếu không, đừng trách ta không khách khí!

Lần này các đại tông môn không còn gì để nói, rất rõ ràng, đây là con đường sống duy nhất và bọn hắn không có lựa chọn nào khác!

Song sự cứng rắn của Ngô Chiêu đã khiến sáu đại tông môn sinh ra tâm lý cùng chung kẻ thù.

Tất nhiên Ngô Chiêu biết điều đó, nhưng hắn không quan tâm. Điều duy nhất có thể đe dọa hắn ta bây giờ cũng chỉ có u Vân Tông mà thôi. Hắn không quan tâm đến các tông môn khác nghĩ

gì.

Một tia sáng lóe lên, cuối cùng một nhóm tám người cũng bước ra khỏi Tuyệt Diễm Bích Chướng.

Khi vừa bước ra, tất cả các đệ tử của u Vân Tông đều cảm thấy nhẹ nhõm.

Trong pháp trận cấp bốn này, loại uy áp hào hùng kia khiến họ không thở nổi.

Diệp Viễn ngẩng đầu nhìn lên ba chữ “Vĩnh Hoa Cung”, một cảm giác không thể giải thích được xuất hiện trong đầu.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận