Dưới chỉ dẫn của chín chín tám mốt giọt linh dịch xoay tròn với tốc độ cực nhanh trong đan điền của hắn.
Lúc này, Diệp Viễn không áp súc linh dịch trong đan điền nữa mà vận chuyển những giọt linh dịch này đi đến khắp nơi trong kinh mạch.
Linh dịch xoay chuyến dần dần biến thành một vòng xoáy, càng xoay càng nhanh, càng chuyển càng nhỏ!
Vòng xoáy này thu nhỏ lại với tốc độ mà mắt thường có thế nhìn thấy được, toàn bộ linh dịch chuyển hóa thành nguyên lực vận chuyển trong cơ thể Diệp Viễn.
Cuối cùng, vòng xoáy thu nhỏ lại đến cực điểm, dường như biến mất không thấy tăm hơi.
“Cửu Cửu Quy Nhất, ngưng!” Diệp Viễn hét to một tiếng.
Trong đan điền hắn dường như phát ra một tiếng “răng rắc”.
Cẩn thận nhìn lại, thì thấy trong đan điền của Diệp Viễn đã cỏ thêm một viên tinh thể cực kỳ nhỏ, mà viên tinh thể này vẫn đang xoay chuyển với tốc độ cực cao.
Chính vào lúc này, nguyên lực trong cơ thể Diệp Viễn lại vận chuyển một vòng lớn rồi trở về đan điền.
Nguyên lực vừa về lại đan điền lập tức bị tinh thể hút vào quay quanh tinh thể một vòng rồi chảy tiếp vào kinh mạch.
Mà lúc này tinh thể cực nhỏ ấy bỗng trở nên to lớn hơn một chút.
‘Tên tiểu tử này, đột phá Ngưng Tinh Cảnh sao lại có thanh thế lớn như vậy?” Vi Tiếu không khỏi cau mày.
Nguyên lực trong trận pháp liều mạng chui vào trong cơ thể của Diệp Viễn, mà Diệp Viễn cũng lại hấp thu lấy toàn bộ.
Nguyên lực giống như hồng thủy vỡ đẽ khiến Vi Tiếu hãi hùng khiếp vía.
Thân thể Diệp Viễn như một cái động không đáy, mặc cho hồng thủy rót thế nào cũng không đầy.
Tám mươi mốt giọt linh dịch ngưng thành tinh thể, chỉ sợ chưa từng xuất hiện trong lịch sử của Vô Biên giới. Cho nên thanh thế khi Diệp Viễn đột phá mới trờ nên kinh khủng như vậy trong mắt Vi Tiếu.
Nguyên lực điên cuồng không ngừng vận chuyển từng vòng lớn trong cơ thể Diệp Viễn, viên tiểu tinh thể kia cũng không ngừng lớn lên.
Cuối cùng sau khi vận chuyển xong chín chín tám mươi mốt đại chu thiên, khí thế của Diệp Viễn bỗng nhiên thu lại, dừng hấp thụ nguyên lực điên cuồng kia lại.
Mà lúc này, ngay chính giữa đan điền của hẳn yên lặng lơ lửng một viên tinh thể màu vàng nhạt.
Cuối cùng Diệp Viễn cũng đột phá đến Ngưng Tinh cảnh rồi!
Hai mắt Vi Tiếu ngưng lại rồi thở phào một hơi, lấm bẩm nói: “kị… Tên nhóc này thành công rồi, đúng là quá liều mạng mà!”
Diệp Viễn cũng thở ra một ngụm trọc khí, nhưng không hề thả lỏng xuống.
Đối với võ giả khác mà nói, thần hồn lột xác là một quá trình rất thoải mái, nhưng đối với hắn mà nói, đó lại là một quá trình muốn đòi mạng.
Không dừng lại một chút thời gian nào, nguyên lực vừa mới lắng xuống đã bắt đầu xáo động không ngừng.
Đầu óc Diệp Viễn bỗng đau đớn như muốn nổ tung, nỗi đau thần hồn lột xác lại truyền đến lần nữa.
Cách thức lột xác biến thái như vậy thật sự khiến cho Diệp Viễn có cảm giác muốn phát điên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!