Mà cho đến bây giờ, hắn cũng chỉ mới lĩnh ngộ được hình thức ban đầu của một loại chân ý võ thượng, nói là gánh nặng đường xa cũng không quá.
Chỉ có điều nếu để thập đại Thần Vương nghe thấy lời này của Diệp Viễn có lẽ sẽ hộc máu tại chỗ mất.
Lúc bọn họ còn ở độ tuổi của hắn, đừng nói chân ý vô thượng, đến ngay cả đế giày của chân ý còn chưa chắc đã mò được đến.
Mà bây giờ Diệp Viễn đã lĩnh ngộ được bốn loại chân ý, rồi lại dung hợp hai loại trong số đó thành hình thức ban đầu của chân ý vô thượng.
Thiên phú yêu nghiệt như thế cho dù là thập đại Thần Vương cũng phải cảm thấy xấu hổ không bằng.
Tuy Diệp Viễn có kiến thức vượt trội, cũng từng có kinh nghiệm làm Thần Vương Đan Đế, nhưng như vậy cũng chưa đủ để hắn có thể lĩnh ngộ chân ý nhanh đến vậy.
Diệp Viễn có thể lĩnh ngộ bốn loại chân ý, hoàn toàn là dựa vào nỗ lực và thiên phú của hắn.
Thấy Diệp Viễn đột phá xong, Lam Phong vẫn luôn đứng một bên hộ pháp tiến lên trước nói: “Chúc mừng chủ nhân đột phá!”
Diệp Viễn hơi gật đầu, hỏi Lam Phong: “Nơi này cách trung tâm Vương Thành bao xa?”
Lam Phong cúi người đáp: “Bấm chủ nhân, nơi này vẫn là khu vực cương phong cấp bốn, nếu không có Linh khí phi hành, chỉ sợ muốn chạy tới trung tâm Vương Thành cũng mất tới vài năm!”
“Hử? sao lại xa như vậy? Ta với Lam Báo chạy sáu ngày sáu đêm cũng chạy qua đến khu vực cương phong cấp năm rồi, sao đến trung tâm Vương Thành lại mất những mấy năm được?” Diệp Viễn kinh ngạc nói.
Hắn chạy hết khu vực cương phong cấp bốn chỉ cần thời gian sáu ngày nên cảm thấy địa vực của Cuồng Phong giới hẳn là không lớn mới đúng.
Bây giờ xem ra, hoàn toàn không giống như những gì mình nghĩ.
“Khu vực rộng lớn nhất của Cuồng Phong giới là khu vực cương phong cấp một và cấp hai, đa số cư dân của Cuồng Phong giới đều sinh sống ở khu vực này. Đến khu vực cương phong cấp bốn, dường như không nhìn thấy bóng người nữa. Mà khu vực cương phong cấp bốn đến cấp năm cộng lại cũng không lớn hơn khu vực cấp ba bao nhiêu. Hơn nữa thực ra khu vực cấp bốn chỉ là một vùng chuyển giao, đất đai không rộng lớn cho nên chủ nhân chỉ cần sáu ngày đã chạy xong.” Lam Phong giải thích nói.
Lúc này Diệp Viễn mới bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Hóa ra là vậy! Vậy gần đây có nơi nào có truyền tống trận đến được trung tâm Vương Thành không?”
Nếu đi bộ quá lâu chắc chỉ có thể thông qua truyền tống trận thôi.
Lam Phong đáp: “Cuồng Phong giới không quá phát triển về trận pháp, bộ tộc gần đây có truyền tống trận có thể trực tiếp đến được trung tâm Vương Thành, theo như nô tài biết chỉ có bộ tộc Lam Thị.”
Diệp Viên gật đầu, lần này lại không ngoài dự đoán. Dù sao bộ tộc Lam Thị cũng được lão Phong Hoàng lưu lại đây để canh giữ đại trận phong ấn cấp sáu, có truyền tống trận đi đến Vương Thành cũng là chuyện bình thường.
“Nếu đã không thể trực tiếp thông qua, vậy thì phải trung chuyển một chút vậy. Đừng nói truyền tống trận trung gian cũng không có đấy?”
“Cái này đương nhiên có, gần đây có một bộ tộc tương đối lớn, có truyền tống trận có thể đến khu cấp một.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!