Nhưng bây giờ ngay cả phôi thuốc cũng đã tinh luyện xong, bọn họ chỉ cần làm công đoạn sau cùng là luyện chế thành đan dược, việc này dường như không có gì khó khăn.
Mặc dù bọn họ biết chắc chắn là đan dược này không dễ luyện chế, nhưng mấy người bọn hắn cũng đâu phải là mấy tên gà mờ.
Rất nhanh, bốn người lập tức cầm dao ra trận, đồng loạt bẳt đầu luyện chế!
Có lẽ là muốn cố ý khoe khoang ở trước mặt Tiêu Như Yên, nên thủ pháp luyện chế của mấy người kia vô cùng hoa lệ, nhìn qua rất có phong thái của một đại tông sư.
Ngay cả Đỏng chưởng quỹ nhìn thấy cũng âm thầm gật đầu, mấy người này không hổ là những người được tuyển chọn tỉ mỉ, tay nghề đều vô cùng tinh sảo.
Diệp Viễn ở bên cạnh thong dong nhìn một màn này, trên mặt có chút suy ngẫm.
Thật ra là giống như võ giả vậy, cấp bậc của luyện dược sư cũng không hoàn toàn tương ứng với tài nghệ của của bọn hắn.
Một tên luyện dược sư có được danh hiệu đại Đan sư cao cấp, cũng không có nghĩa là hắn có thể luyện chế được tất cả đan dược cấp ba thượng phẩm.
Cùng là đan dược cấp ba thượng phẩm, độ khó lúc luyện chế lại không giống nhau. Thậm chí có một số đan dược cấp ba trung phẩm, thậm chí hạ phẩm, đại Đan sư cao cấp cũng không luyện chế nổi!
Phía sau màn che, tâm tình của Tiêu Như Yên cũng có chút thấp thỏm nhìn theo bốn tên luyện dược sư đang luyện chế đan dược kia, chuyện này liên quan đến việc Tiêu gia có thể thắng được ở trên đại hội đấu đan hay không!
Trên thực tế, cho dù là đã chọn được, Tiêu Như Yên cũng không có lòng tin tất thắng. Thực lực của thế hệ trẻ của Đồng gia còn mạnh hơn so với Tiêu gia rất nhiều!
Nhưng mà chuyện liên quan đến sự phát triển mười năm sau này của Tiêu gia, Tiêu Như Yên không thể không vượt khó tiến lên.
Một đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào bốn người kia, trông đợi bọn họ đừng xảy ra sự cố gì mới tốt.
Nhưng mà sợ điều gì thì chắc chắn sẽ gặp phải điều đó, chỉ mới qua nửa khắc đồng hồ, đã nghe thấy một tiếng “Xuy” vang lên, có một người thất bại, đan dược đã bị cháy thành than đen.
Vẻ mặt của tên luyện dược sư kia giống như đưa đám: “Đan dược quỷ quái này, sao lại khó luyện như vậy?”
Lúc này ở trên mặt ba người khác cũng đã không còn sự ung dung lúc bắt đầu nữa, độ khó khi luyện chế đan dược này đã vượt khỏi tưởng tượng của bọn hắn.
Hồn lực của bọn họ hoàn toàn tập trung ở trên đan dược, không dám buông lỏng một chút nào.
Nhưng mà, điều này cũng không có tác dụng!
Thêm một tiếng “Phốc xuy”, tiếp tục lại là một lò phế đan.
Người kia đi sang một bên, thấy dáng vẻ dương dương đắc ý của Diệp Viễn, hận không thể lao tới xé mặt của hắn ra.
Nhưng mà lực chú ý của bọn họ rất nhanh đã bị hai người còn lại hấp dẫn.
Trên trán hai người kia đầy mồ hôi, hiển nhiên độ khó của đan dược này, đã Sắp vượt qua cực hạn của bọn hắn rồi.
Không lâu sau, lại thêm một người bại trận, chỉ còn lại một người đang kiên trì luyện tiếp.
Ba người đã thất bại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người cuối cùng, đều hy vọng hắn có thể thành công.
Bởi vì mới vừa rồi liếc mắt, bọn họ đã thấy được biểu cảm trên mặt Diệp Viễn.
Lúc trước mỗi một người trong bọn họ đều xem thường Diệp Viễn, cho là mình nhất định có thế thắng được hắn, nhưng mà bây giờ, trên sân chỉ còn lại một người duy nhất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!