Nhất là khi có nhiều loại nguyên liệu, thì việc khống chế lửa lại càng phải vô cùng tinh chuẩn.
Hạo Linh Bồi Nguyên Đan trong dược đỉnh chính là một loại đan dược có quy trình khống hỏa vô cùng phức tạp. Muốn luyện ra nó, cần phải tốn cực kỳ nhiều công sức trong việc khống chế hỏa hầu.
Trước đó Tiêu Như Yên đã tổn hao rất nhiều sức lực, đương nhiên bây giờ sẽ càng mệt hơn.
Nhưng, nghị lực của Tiêu Như Yên lại khiến Diệp Viễn nhìn nàng bằng con mắt khác, tuy cả nguyên lực và hồn lực đều đã đạt tới cực hạn nhưng nàng vẫn kiên trì tới cùng.
“Ngưng đan!” Tiêu Như Yên hô lên một tiếng, trong dược đỉnh khẽ truyền ra một tiếng nổ nhẹ.
“Nhị tiểu thư!”
“Như Yên cô nương!”
Đan dược vừa thành, cuối cùng Tiêu Như Yên cũng không kiên trì thêm được nữa mà mềm nhũn ngã xuống. Diệp Viễn nhanh chóng tới đỡ lấy nàng.
“Nhị tiểu thư, người không sao chứ?” Đông chưởng quỹ nói.
Được Diệp Viễn đỡ, nhưng nàng lại không hoảng loạn, mà ánh mắt của nàng chỉ nhìn chăm chăm về phía dược đỉnh.
“Đỏng… chưởng quỹ…” Tiêu Như Yên có lòng nhưng không có lực, nói không ra hơi.
Đông chưởng quỹ biết ý, liền chạy tới lấy đan dược ra.
Vừa nhìn hắn đã bị dọa một trận. Một viên đan dược thành phấm nằm ngay ngắn trong dược đỉnh. Tiêu Như Yên lại có thế luyện chế thành công rồi sao?
“Nhị tiểu thư, người thật sự đã luyện chế thành công rồi! Đây đúng là Hạo Linh Bồi Nguyên Đan!” Tay Đông chưởng quỹ bưng đan dược, kích động nói.
Tuy rằng Tiêu Như Yên không còn sức lực, nhưng trên gương mặt nàng cuối cùng cũng đã lộ ra nụ cười mãn nguyện, sau đó mới nhắm mắt lịm đi.
Không biết bao lâu sau, Tiêu Như Yên đột nhiên bừng tỉnh, phản ứng đầu tiên của nàng là ngồi bật dậy.
“Ngươi… tại sao ngươi lại ở đây!” Tiêu Như Yên kinh ngạc hỏi.
Nàng vừa ngồi dậy liền nhìn thấy Diệp Viên đang mân mê viên Hạo Linh Bồi Nguyên Đan mà nàng vừa luyện ra, vẻ mặt lại tỏ ra ý xem thường.
Không biết tại sao, lửa giận trong lòng Tiêu Như Yên bỗng chốc bùng lên.
Diệp Viễn quay đầu qua, nhìn Tiêu Như Yên cười: “Này, nếu như không phải là ta giúp cô nương, thì cô nương cũng đừng nghĩ tới việc tham gia đại hội đấu đan gì đó. Cô nương không cảm ơn ta thì thôi, còn lớn tiếng với ta như vậy làm
gì?”
Nét mặt Tiêu Như Yên hiện lên vẻ hoài nghi, không biết Diệp Viễn đang nói cái gì.
Nhưng nàng nhanh chóng phát hiện ra, không những nguyên lực đã hoàn toàn khôi phục, mà cả hồn lực cũng đã đạt tới trạng thái tốt nhất.
Chuyện này là thê’ nào?
Rốt cuộc Cơ Thanh hắn đã làm gì? Rõ ràng lúc nàng luyện đan đã không còn chút hồn lực nào, nếu không nghỉ ngơi tịnh dưỡng mấy ngày thì sẽ không thể hồi phục được, nhưng bây giờ lại không hề hấn chút nào.
“Là… là ngươi giúp ta sao? Rốt cuộc là ngươi đã làm gì? Tại sao hồn lực và nguyên lực của ta đều đã hoàn toàn được khôi phục?” Tiêu Như Yên cau mày hỏi.
“Cũng không làm gì, nhưng vừa hay ta biết được một môn thần hồn bí kỹ, có thể dùng thần hồn của mình để bồi bổ cho thần hồn của người khác. Trước giờ ta chưa từng thử qua, hôm nay thử một chút mới biết hiệu quả không tệ!” Diệp Viễn thỏa mãn cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!