Mà lúc này Diệp Viễn cũng đang nhìn nàng, cổ vũ nàng: “Như Yên tiểu thư, cố lên!”
Mặc dù lời nói của Diệp Viễn là đang cổ vũ, nhưng mà nhìn thế nào cũng thấy có vẻ như là không đủ thành ý.
Nhưng mà không biết tại sao, tâm tình của Tiêu Như Yên vốn có chút khẩn trương, sau khi được Diệp Viễn khích lệ, lại bình phục lại.
Nàng hung hăng trừng mắt lườm Diệp Viễn, sau đó quay người đi tới khu vực đối chiến.
“Hừ, lòng tốt lại bị coi thành lòng lang dạ thú!” Diệp Viễn bất mãn lầm bầm nói.
Lúc này, một tên chuấn Đan Vương đi vào trong sân, hiển nhiên hắn chính là người duy trì trật tự ở hiện trường, mà quyết định cuối cùng vẫn là do Dương Tu và sáu vị cường giả Đan Vương khác quyết định.
Còn Tinh Uyên hoàng giả, từ lúc mới vừa bắt đầu thì đã nhắm hai mắt lại, nhìn như đang ngủ gật, thật giống như là tất cả mọi chuyện nơi này không hề có một chút liên quan nào với hắn.
“Trận đầu, tổ hợp đan dược! Bây giờ sẽ có người đưa lên một trăm loại linh dược, hai người các ngươi cần phải phân biệt ra một trăm loại linh dược này, cũng phối hợp một trăm loại linh dược này để tổ hợp thành đan phương, cuối cùng người nào tổ hợp được nhiều đan phương hơn sẽ thắng!” Chuẩn Đan Vương kia giải thích.
Chính giữa có một cái bàn thật dài, vị chuẩn Đan Vương này nói xong, lập tức có một số người nhìn như học đồ, dâng lên từng loại linh dược, có cấp hai, có cấp ba, số lượng cũng không phải là ít.
Tiêu Như Yên và Đồng Văn Huy chia ra đi tới hai bên lôi đài, bắt đầu phân biệt linh dược.
Thật ra đây chính là khảo nghiệm kiến thức cơ bản của luyện dược sư, cấp tốc chuẩn xác phân biệt ra linh dược, đây là kỹ năng cần thiết của một luyện dược sư.
Nhưng mà ở trên loại đại hội đấu đan quyết định vận mệnh của hai gia tộc này, thì chắc chắn phân biệt linh dược cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Thực vậy, hai người cũng chỉ có thể nhận ra được đại đa số linh dược, nhưng mà còn có một số ít linh dược cực kỳ hiếm thấy, thậm chí là cả hai người đều chưa từng thấy qua.
Dưới tình huống này, thì phải nhìn xem căn cơ của luyện dược sư có vững chắc hay không, có thế thông qua những ghi chép trong điến tịch nhận ra được hay không.
“Lão Liễu à, theo ý ngươi, trong hai người bọn họ ai có thể thắng?” Dương Tu hỏi một ông lão bên cạnh.
Lão giả này cũng là một tên cường giả Đan Vương, trưởng lão Liễu Hàm của công hội luyện dược sư.
Liễu Hàm nói: “Nha đầu Như Yên này có thiên phú cực cao, thành tựu sau này không thể đoán định, chỉ tiếc là bị gia tộc liên lụy. Đồng Văn Huy lớn hơn nha đầu kia bảy tám tuổi, căn cơ vững chắc hơn so với nàng. Theo ta thấy, tỷ lệ thắng bại giữa hai người bọn họ là năm năm.”
Dương Tu gật đầu nói: “Thật ra ta cảm thấy, Tiêu gia cũng chỉ có nha đầu Như Yên này là có thể so với Đồng Văn Xương. Tiểu tử Như Phong kia thì lại không bằng. Nếu như nha đầu Như Yên này biểu hiện tốt, nói không chừng có thể được Tinh Uyên đại nhân thu làm đệ tử cũng khó nói.”
Liễu Hàm đồng ý đáp: “Hai tiểu tử này đã so tài nhiều năm như vậy, lần này cũng coi như đã phân ra thắng bại. Nhưng mà ta nghe nói tiểu tử Như Phong kia hôm nay có thể tham gia đại hội đấu đan, là bởi vì nha đầu Như Yên đã luyện chế ra được Hạo Linh Bồi Nguyên Đan. Xem ra thiên phú của nha đầu này, còn cao hơn ca ca của nàng đấy!”
Dương Tu kinh ngạc nói: “Lại còn có chuyện này? Khó trách! Trùng kích cảnh giới thất bại là chuyện phiền toái nhất, mặc dù Tiêu gia có đan phương Hạo Linh Bồi Nguyên Đan hoàn chỉnh, nhưng lại thiếu phương pháp luyện chế, không ngờ nha đầu Như Yên kia lại có thế luyện chế thành công!”
Trong lúc Tiêu Như Yên và Đồng Văn Huy bắt đầu so đấu, thì những người khác bắt đầu nghị luận ầm ĩ. Trong sân có trận pháp cách âm, hai người bọn họ không thể nghe được.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!