Nghe Dương Tu tuyên bố kết quả, sắc mặt của cha con Tiêu Trường Phong đều rất khó nhìn.
Ra quân bất lợi, trận đầu đã thua, hiển nhiên là đả kích đối với Tiêu gia sẽ rất lớn.
Hơn nữa Tiêu Như Yên chỉ yếu thế hơn một chút mà thua trận, khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng tới trận tỷ thí phía sau của nàng.
Nhưng mà đúng vào lúc này, Diệp Viễn bỗng nhiên đứng lẻn.
“Khoan đã!”
Dương Tu nhướng mày một cái, không vui nói: “Có chuyện gì, chờ ta tuyên bố kết quả xong rồi lại nói, ngồi xuống cho ta!”
Diệp Viễn chắp tay: “Đại nhân, hẳn là Tiêu gia đã thắng trận này!”
Sắc mặt của Dương Tu trầm xuống, lạnh giọng nói: “Đây là ngươi đang chất vấn bảy người chúng ta thiên vị Đồng gia sao?”
Diệp Viễn lại chỉ cười nói: “Ta chỉ luận sự mà thôi, Đồng Văn Huy trả lời sai bốn câu cho nên vòng này là hắn thua.”
“Hừ! Nói bậy nói bạ cái gì thế! Vừa rồi ta dựa theo câu trả lời tiêu chuẩn để đối chiếu từng loại, làm sao có thể nhầm lẫn? Tiêu gia chủ còn không nói gì, lại để cho một tiểu bối như ngươi ở chỗ này nói ấu nói tả?” Dương Tu hừ lạnh nói.
Tiêu Trường Phong cũng khẽ nhíu mày, không hiểu vì sao Diệp Viễn lại quá khích như thế, không khỏi khuyên nhủ: “Cơ tiếu huynh đệ, ta biết ngươi hy vọng Tiêu gia thắng, nhưng mà lời như vậy cũng không nên nói.”
Đương nhiên là hắn hy vọng Tiêu gia thắng. Nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, công hội luyện dược sư không thế nào làm việc thiên vị, Diệp Viễn làm như vậy không khỏi có chút hơi cố tình gây sự.
Diệp Viễn lại không để ý, nhàn nhạt nói: “Đạo luyện đan thiên biến vạn hóa, cho dù mấy người các vị là cường giả Đan Vương, thì cũng sao có thể nói câu trả lời do mình suy diễn ra chính là tiêu chuẩn được? Ngay cả quyền lợi nói ra ý kiến bản thân ta cũng không có sao?”
Lời này của Diệp Viễn vừa nói ra, mấy vị Đan Vương của công hội luyện dược sư đều biến sắc, trên mặt lộ ra vẻ không vui.
Mà Tinh Uyên hoàng giả ở bên kia, mí mắt hơi hơi run lên, sau đó lại khôi phục như thường.
“Tiêu Trường Phong, người mà ngươi tìm đến này, là cố ý tới để quấy rối hay sao? Chẳng lẽ bảy Đan Vương chúng ta cộng lại, còn so ra kém tiểu tử đại Đan sư này? Như vậy lần đại hội đấu đan này còn so cái gì nữa, Tiêu gia các ngươi trực tiếp thắng là được rồi!” Dương Tu lại không để ý tới Diệp Viễn nữa, trực tiếp chất vấn Tiêu Trường Phong.
Tiêu Trường Phong biến sắc, lời này của Diệp Viễn, đã đắc tội tất cả mấy vị trọng tài rồi, sau đó còn so tài cái gì nữa?
“Cơ Thanh! Chớ có tiếp tục hồ ngôn loạn ngữ! Ngồi xuống cho ta!” Tiêu Trường Phong trầm giọng nói.
Hiện tại hắn không khỏi bắt đầu hoài nghi động cơ của Diệp Viễn. Nhảy ra gây sự với trọng tài vào lúc này, đây không phải là đang cố ý muốn phá hủy Tiêu gia hay sao?
Diệp Viễn nhướng mày một cái, quay đầu nhìn về phía Tiêu Trường Phong, thần sắc trở nên lạnh nhạt.
Không biết tại sao, Tiêu Trường Phong thấy ánh mắt này của Diệp Viễn, đáy lòng hơi run lên, lại có loại ảo giác không dám nhìn thẳng.
“Tên tiểu tử này…” Tiêu Trường Phong âm thầm lau mồ hôi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!