“Đúng vậy! Nha đầu Như Yên này đúng là không biết nghe lời!” Tiêu Trường Hồng vừa nói lập tức có không ít trưởng lão phụ họa theo.
Tiêu Trường Hồng thấy mọi người đều đứng về phía lão, lại càng được đà lấn tới nói: “Ta nói rồi, nha đầu Như Yên đúng là không biết điều! Không phải chỉ là gả cho người ta thôi sao, nữ nhi nhà nào chẳng phải gả đi? Lại nói, hai công tử của Hoàng gia và Tiết gia đều là rồng trong nhân gian, chẳng lẽ còn không xứng với Như Yên nữa sao?”
Vào đúng lúc này, một cỗ sát khí lạnh thấu xương bỗng nhiên kéo tới!
Tiêu Trường Hồng còn chưa hiếu rõ chuyện gì, yết hầu lão đã bị một bàn tay bóp đến nghẹt thở, không nói ra lời.
Diệp Viễn đóng Tiêu Trường Hồng lên tường, lạnh như băng nói: “Ngươi nói thêm một câu châm chọc nữa thử xem!”
“Khụ… khụ khụ, bỏ… bỏ ta ra!” Hai chân Tiêu Trường Hồng giãy giụa nhưng không dám phản kháng.
Lúc này Diệp Viễn chỉ cần phun nguyên lực ra là có thể giết chết cái mạng già của lão.
Nhìn thấy sát khí của Diệp Viễn phát ra tứ phía, tất cả trưởng lão của Tiêu gia đều túa ra mồ hôi lạnh.
Tên tiểu từ này… chỉ là một võ giả Ngưng Tinh cảnh, sao lại mạnh đến như vậy?
Tuy Tiêu Trường Hồng là luyện dược sư, nhưng tốt xấu gì cũng là võ giả Hóa Hải tầng bảy, đến ngay cả phản ứng cũng không kịp đã bị Diệp Viễn ghim lên tường.
“Các ngươi đều là một lũ ngu ngốc! Thân là trưởng lão gia tộc mà một chút bản lĩnh cũng không có, còn cần đệ tử hậu bối hy sinh hạnh phúc của bản thân để đổi lại lợi ích cho các ngươi, thật là nực cười! Các ngươi nuôi dưỡng Như Yên, nàng cũng làm đủ tốt rồi, mấy năm nay một tiểu cô nương nhỏ bé như nàng gánh trên người bao nhiêu áp lực? Mấy lão già các ngươi, trừ đứng sau lưng chỉ chỉ trỏ trỏ ra thì còn làm được gì nữa? Một đám người chẳng ra gì!” Trong lời nói của Diệp Viễn chứa đầy phẫn nộ, tỏa ra hàn khí bức người.
“Cơ Thanh! Đây là Tiêu gia, không phải chỗ để cho ngươi hồn xược như vậy! Chúng ta làm như thế nào là chuyện của Tiêu gia ta, không cần ngươi đến quản! Mau buông Trường Hồng trưởng lão ra!” Một vị trưởng lão khác trầm giọng nói.
Diệp Viễn xoay người, lạnh lùng nhìn vị trưởng lão kia, cười cười hỏi: “Phải không?”
Hắn tiện tay ném Tiêu Trường Hồng một cái ngã rầm trên mặt đất, từng bước từng bước bước về phía các trưởng lão khác.
Các trưởng lão bị khí thế của Diệp Viễn chế trụ, không kìm được mà lùi bước.
“Ngươi… ngươi muốn làm cái gì!”
Diệp Viễn cười nói: “Nếu ta nhớ không lầm, thân phận khách khanh của Tiêu gia hình như vẫn chưa bị giải trừ thì phải? Nếu ta là khách khanh của Tiêu gia, vì sao không được quản chuyện của Tiêu gia chứ?”
Diệp Viễn nói rồi sắc mặt bỗng trầm xuống: “Chuyện của Tiêu gia ta cũng lười để ý, nhưng chuyện của Như Yên thì chính là chuyện của ta, nếu về sau các người còn động đến nàng thì kết cục sẽ giống như khối đá này!”
Nói xong, Diệp Viễn tiện tay đánh ra một đạo nguyên lực, một hòn giả sơn cách đó không xa hóa thành bột mịn.
Mặt các trưởng lão đều biến sắc, bọn họ bị khí thế của Diệp Viễn dọa sợ
Có thể đánh bại Tiêu Trường Hồng trong chớp mắt, thực lực của Diệp Viễn đúng là không hề tầm thường.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!