Cho dù về được Vô Biên giới, hai bọn họ cũng đã định sẽ là kẻ địch.
Kẻ địch và kẻ địch, có thể ở bên nhau sao?
Đương nhiên Diệp Viễn thích mỹ nữ, nhưng bây giờ hắn không có tư cách hưởng thụ mỹ nữ, hắn chỉ có thể coi Tiêu Như Yên là bằng hữu mà thôi.
Nếu đã coi Tiêu Như Yên là bằng hữu thì hắn không thể khiến nàng chịu nhiều tổn thương thêm nữa.
Đây là nguyên tắc làm người của Diệp Viễn.
Lúc đầu hắn không đáp lại Nam Phong Nhược Tinh và Nam Phong Chỉ Nhu, cũng là vì lý do này.
“Có thể cho ta biết vì sao không?”
Không biết vì sao, lúc này Tiêu Như Yên lại trở nên bình tĩnh lại.
Diệp Viễn cười khổ lắc đầu, nói: “Ta có cái khó của chính mình, xin thứ lỗi.”
Tiêu Như Yên gật gật đầu, sau đó nở nụ cười xinh đẹp nói: “Chỉ cần không bắt ta phải gả cho hai tên kia là được! Cơ Thanh, cảm ơn ngươi!”
Nhìn thấy Tiêu Như Yên như vậy, trong lòng Diệp Viễn cùng hơi hơi thả lỏng, nói thật, xử lý chuyện tình cảm vẫn luôn không phải là điểm mạnh của hắn.
Diệp Viễn ngại ngùng cười nói: “Cảm ơn cái gì, thay Như Yên tiểu thư phân ưu là giấc mộng tha thiết của biết bao nam nhân trong Vương Thành này! Người khác cầu còn không được, ta lại chiếm được món hời lớn như thế, ha… ha ha.”
Diệp Viên tự cảm thấy lời nói đùa này chẳng có chút buồn cười nào, vậy mà Tiêu Như Yên lại cười khanh khách không ngừng.
Nhìn sao cũng thấy nụ cười này có chút chua xót bên trong, nhưng Diệp Viễn lại không biết phải hóa giải thế nào.
“A! Cơ Thanh, vậy mà ngươi… ngươi đã đột phá đến Ngưng Tinh tầng bảy rồi?” Tiêu Như Yên bỗng phát hiện ra điều gì, tiếng cười lập tức ngưng bặt đi.
“ừm, Ta bế quan trong thời gian một tháng này, chính là để đột phá cảnh giới!” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
“… Ta thật sự càng ngày càng không thể nhìn thấu ngươi nữa rồi! Thực lực của ngươi trên đan đạo mạnh đến nỗi khiến người khác mất hết hy vọng, vậy mà trên võ đạo lại cũng có thiên phú trác tuyệt như thế. Rốt cuộc ngươi là nhân vật như thế nào vậy?”
Theo Tiêu Như Yên thấy, Diệp Viễn là một nam nhân đầy bí ẩn, cũng có lẽ vì vậy mà hấp dẫn nàng.
“Ha ha, ta chính là ta, một ngọn lửa mang màu sắc khác biệt.”
“Đúng là không biết nghiêm túc! Nhưng mà… dù ngươi đã đột phá đến Ngưng Tinh tầng bảy rồi, nhưng vẫn kém hơn bọn họ rất nhiều, nếu không được, ngươi… cũng đừng miễn cưỡng!” Tiêu Như Yên lo lắng nói.
Diệp viễn cười đáp: “Yên tâm đi, chỉ là hai gã Hóa Hải trung kì mà thôi, ta còn không để vào mắt!”
“Thật sao?” Tiêu Như Yên hồ nghi.
“Đương nhiên là thật!” Diệp Viễn tự tin nói.
“Được rồi, nhưng ta vẫn còn một chuyện muốn yêu cầu ngươi, ngươi nhất định không được cự tuyệt ta!” Tiêu Như Yên bỗng nghiêm mặt lại.
“Ngươi nói trước xem sao, có thể đáp ứng ta nhất định sẽ đáp ứng!” Diệp Viễn không không dễ bị lừa, quyết định hay không vẫn nên nghe nội dung trước rồi nói.
Tiêu Như Yên u oán nhìn Diệp Viễn: “Cái tên này, thật sự không có chút thương hương tiếc ngọc nào mà!”
“Ha… ha ha” Diệp Viễn chỉ đành cười trừ một cái.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!