Hai người ta một câu ngươi một câu, lời của Tiêu Trường Phong không chỉ không bình hòa hai người mà còn làm lửa cháy thêm kịch liệt.
Chính vào lúc này, chỉ nghe thấy Đông Tô An cất cao giọng nói: “Thượng Quan Gia Chủ Thượng Quan Dật tới! Thất Hoàng Tử điện hạ tới!”
Tiếng nói vừa dứt, trong chớp mắt quảng trường yên tĩnh hẳn đi.
Chỉ thấy Thượng Quan gia chủ Thượng Quan Dật ung dung tiến lên đài cao, Tiêu Trường Phong vội vàng đứng dậy nghênh đón.
Phía sau Thượng Quan Dật, Thượng Quan Lăng Vân và Thượng Quan Lăng Tuyết cũng theo sát đi tới.
“Thượng Quan huynh và Thất Hoàng Tử điện hạ đích thân tới đây, thật là vinh hạnh cho Tiêu gia!” Tiêu Trường Phong vội vàng nói.
Thượng Quan Dật nhàn nhạt đáp: “Ha ha, Tiêu gia chủ khách khí. Tiêu gia chủ sinh được một nữ nhi tốt, hôm nay sẳp phải cá chép vượt long môn rồi.”
Tiêu Trường Phong nhìn Thất Hoàng Tử phía sau Thượng Quan Lăng Tuyết, cười nói: “Nào có, nào có, nói là cá chép vượt long môn phải là Thượng Quan huynh mới đúng! Thất Hoàng Tử điện hạ vẫn khỏe chứ?”
Tiêu Trường Phong lại quay qua chào hỏi Triệu Thừa Càn.
Thần sắc Triệu Thừa Càn lãnh đạm, nhưng hiến nhiên vẫn võ cùng quan tâm lời này của Tiêu Trường Phong, cười nói: “Lời này của Tiêu gia chủ khiến Thừa Càn hổ thẹn rồi!”
Tiêu Trường Phong một mặt ngại ngùng nói: “Ha ha, Thất Hoàng Tử điện hạ là người thiên tướng phái xuống chịu trọng trách lớn, chuyện đã qua, chỉ có thể thúc đẩy Điện hạ càng tiến thêm một bước cao mới, không đáng để nhắc đến!”
Triệu Thừa Càn hơi gật đầu nói: “Ha ha, xin nhận lời chúc tốt lành của Tiêu gia chủ.”
“Ha ha, mời các vị ngồi!” Tiêu Trường Phong cười nói.
Mấy câu này nghe thì đơn giản, nhưng trong đó lại ngầm giao chiến đến mấy lần.
Dẫu sao Diệp Viễn cũng không thoát khỏi liên quan đến Tiêu gia, Thất Hoàng Tử phải làm ra chuyện nực cười lớn như thế, Tiêu Trường Phong cũng có phần hổ thẹn.
Lời của Triệu Thừa Càn cũng là ngầm giấu dao trong đó, có điều đã bị sự nịnh nọt ngầm trong mấy câu của Tiêu Trường Phong vỗ mấy cái, cũng coi như qua được cửa ải này.
Đối với Triệu Thừa Càn, không ai dám khinh thường.
Trái tim của Triệu Thừa Càn đã thuộc về Thượng Quan Lăng Tuyết, Tiêu Trường Phong cũng rõ ràng trong lòng, mấy câu vừa rồi coi như là xoa dịu phần nào.
Chính vào lúc này, Đông Tô An bỗng nhiên cất cao giọng, lớn tiếng hô: “Thi Hạo Nhiên dưới trướng Tinh Uyên hoàng giả, dẫn bảy vị sư huynh đệ đến!”
Sự hưng phấn trong lời nói của Đông Tô An, làm thế nào cũng không che giấu nổi.
Mà lời hắn vừa nói ra mồm, hơn vạn người ờ hiện trường đều kinh ngạc không thôi!
Tám đại đệ tử của Tinh Uyên hoàng giả đều đồng thời tham dự, chuyện này mang đến bao nhiêu mặt mũi chứ!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!