Tiêu Trường Phong trâm giọng nói: “Hừ! Tuy Tiêu gia không phải là thế gia nhất đẳng, nhưng cũng là gia tộc có tiếng tăm trong Vương Thành này. Hôm nay có nhiều người ở đây như vậy, Tiêu mỗ ta dám giở trò gì chứ? Vị nào không muốn tham gia trận đấu võ cầu thân này thì có thể rời đi!”
Thấy Tiêu Trường Phong nổi giận, các võ giả có mặt tại đó không ai dám nói thêm lời nào, đắc tội với nhạc phụ tương lai thì có gì tốt chứ.
Hoàng Văn Thu thấy vậy cười lạnh nói: “Đám rác rưởi này, làm sao xứng với dung mạo tuyệt thế của Như Yên tiếu thư? Thật đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga!”
“Ha ha, ngươi không phải cũng là một trong những con cóc ghẻ đó sao, có tư cách gì mà cười nhạo bọn chúng chứ?” Tiết Tại Hà cười nói.
“Tiết Tại Hà, ngươi đang muốn khiêu chiến với ta sao? Hừ, mồm mép lợi hại thì ích gì chứ, lát nữa sẽ cho ngươi thấy!” Hoàng Văn Thu cũng cười lạnh nói lại.
“Ha ha, hôm nay ta nhất định sẽ cưới được Như Yên tiểu thư! Ai dám cản ta, ta sẽ đạp qua xác người đó!” Tiết Tại Hà lãnh đạm cười nói, nhưng lời này nói ra lại khiến người khác có cảm giác sởn tóc gáy.
Trận đấu cầu thân vẫn còn chưa bắt đầu, mùi hoả dược đã dần dần bốc lên.
“Như Yên, con tới bên kia ngồi đi.” Tiêu Trường Phong nói với Tiêu Như Yên.
Tiêu Như Yên khẽ gật đầu, đi qua một bên.
Vị trí của nàng rất bắt mắt, cả quảng trường đều có thể nhìn thấy nàng.
Nhưng điều trùng hợp nhất là, chỗ ngồi của Diệp Viễn lại gần với nàng nhất, cũng không biết có phải do trùng hợp không hay là do Tiêu Trường Phong cố ý sắp đặt.
Tiêu Trường Phong đứng nhìn Tiêu Như Yên về chỗ ngồi, rồi lại ý tứ nhìn sang phía Diệp Viễn, dường như đã định sẵn Diệp Viễn là con rể của mình rồi vậy.
Ánh mắt của Tiêu Trường Phong khiến Diệp Viễn cảm thấy lạnh gáy, Diệp Viễn lại có thể không biết những tính toán đó của hắn ta hay sao?
Chỉ là… kết cục của ngày hôm nay sẽ khiến hắn phải thất vọng.
“Trận đấu võ cầu thân ngày hôm nay cũng không có quy định gì đặc biệt cả, chỉ cần là người chiến thắng trong trận đấu cuối cùng là được! Nhưng, một khi đã bước lên võ đài, Tiêu gia không chịu trách nhiệm về sự sống chết của mọi người, lúc báo danh mọi người cũng đã ký xác nhận rồi! Tiêu gia không ép chư vị lên võ đài, bây giờ chư vị rút lui vẫn còn kịp. Tiêu mỗ cũng thành thật khuyên một câu, võ giả nào có thực lực còn chưa tới Hoá Hải cảnh thì tốt nhất đừng nên lên võ đài thì hơn. Tu hành không dễ, đại trượng phu chí ở bốn phương chứ không chỉ dừng lại ở mỗi chuyện thành gia lập thất!” Tiêu Trường Phong nói.
Không thể không nói, lời này của Tiêu Trường Phong rất hữu dụng, dường như đã tạt một gáo nước lạnh khiến mọi người tỉnh ngộ.
Trên võ đài sẽ phải tự chịu trách nhiệm với sinh mạng của mình, nếu có chết cũng sẽ không ai thương tình!
Hơn nữa trận đấu võ cầu thân này, lại có hai hung tinh đang đợi!
Tranh cướp vợ với hai hung tinh đó, sẽ có kết cục thế nào còn phải nghĩ sao, nhất định hai người đó sẽ ra tay vô cùng tàn độc!
Cho nên có lên võ đài hay không cũng cần phải suy nghĩ thật kỹ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!