“Thiên Lưu Phi Hoa, chém!”
Năm chữ này vừa được Diệp Viễn hét ra thì vô số cánh hoa rợp trời vốn đang bay lửng lơ, chợt trở nên bạo phát, xông thẳng vào mười mấy võ giả đó.
Nhất thời, tiếng kêu la thảm thiết inh tai nhức óc vang lên làm những người bên dưới nổi hết da gà.
Bọn họ không nhìn rõ bên trong lớp cánh hoa bao phủ đó đang xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ nghe những tiếng kêu la thảm thiết này cũng biết đằng sau những cánh hoa tuyệt đẹp kia đang xảy ra những chuyện không tốt lành gì cho lắm.
Một lúc sau, cánh hoa dần biến mất, trên võ đài chỉ còn trơ lại một bóng người, đương nhiên không ai khác mà chính là Diệp Viễn.
Còn mười mấy võ giả, bao gồm cả mấy võ giả Hoá Hải tầng năm, lại nằm la liệt trên sàn đấu.
“Chuyện nực cười gì thế này? Mười mấy cường giả Hoá Hải trung kỳ, lại bị tiêu diệt chỉ bằng một chiêu thôi sao?”
“Chịu không nổi! Cơ Thành này hình như không có điểm yếu nào, ai biết được cực hạn của hắn ra sao đây! Ngưng Tinh tầng chín, Hoá Hải tầng một thậm chí cả Hoá Hải tầng ba cũng bị hắn hạ trong nháy mắt! Bây giờ ngay cả Hoá Hải tầng bốn, tầng năm cũng đã bị hắn đánh bại trong chớp mắt.
“Nhưng chiêu này cũng quá mạnh! Thật không thể tưởng tượng được rằng, một võ giả Ngưng Tinh cảnh lại có thể điều động được nhiều nguyên lực thiên địa như vậy!”
Tiếng hét kinh ngạc vang lên từ bốn phía, cảnh tượng này khiến mọi người vô cùng chấn động.
Sắc mặt Hoàng Văn Thu trắng bệch khi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi.
Những võ giả này đều là tinh anh thuộc lớp trẻ của Hoàng gia, thế mà bây giờ tất cả lại chết thảm trong tay Diệp Viễn!
Hắn trở về sẽ ăn nói ra sao với phụ thân đây?
Trận này chơi lớn rồi!
Vốn cho rằng mười mấy người có thể vây đánh Diệp Viễn, chắc chắn cũng sẽ không bị thua quá thảm khốc, nhưng nào ngờ Diệp Viễn chỉ với một chiêu cũng đã giết chết tất cả bọn chúng!
Tên Diệp Viễn này, thật quá yêu nghiệt!
Hoàng Văn Thu nhìn về phía Diệp Viễn, ánh mắt chất chứa hận thù.
Đúng lúc này, Diệp Viên cũng nhìn về phía bên đó, cười nói: “Không cần lãng phí thời gian, cả hai người các ngươi cùng xông lên đi!”
Mặt Hoàng Văn Thu và Tiết Tại Hà cùng biến sắc, nhìn nhau một cái.
“Ngươi có chắc là một mình ngươi muốn khiêu chiến với hai người chúng ta không?” Hoàng Văn Thu cười lạnh lùng nói.
“Phí lời nhiều vậy làm gì, lẽ nào ta nói không đủ rõ sao?” Diệp Viễn lãnh đạm trả lời.
“Ha ha, Hoàng Văn Thu, xem ra hai người chúng ta đã bị người ta coi thường rồi.” Tiết Tại Hà cười nhạt đáp.
Nét mặt Hoàng Văn Thu trầm xuống gật đầu nói: “Thật lòng mà nói ta không muốn liên thủ với nhà ngươi, nhưng nếu như hắn đã tự tìm chỗ chết, chi bằng cùng liên thủ một phen. Hôm nay không giết chết tên tiểu tử này thì sẽ không thể nào hóa giải mối hận trong lòng ta!”
“Ha ha, ngông cuồng thì cũng phải có giới hạn thôi. Tuy hai người chúng ta cũng là Hoá Hải tầng năm, nhưng hắn sẽ không cho rằng chỉ dùng một chiêu có thể nuốt gọi chúng ta đấy chứ?” Nụ cười của Tiết Tai Hà dần trở nên lanh lẽo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!