Đợi đến khi kiếm mang bị phá, Diệp Viễn phóng toàn bộ kiếm ý ra ngoài thì mới có một kích uy lực tuyệt luân như thế!
Sắc mặt Triệu Thừa Càn đỏ bừng lên, muốn phản bác nhưng lại không biết nói từ đâu.
Dùng thương quan trọng nhất là phải giữ thế, hắn còn không biết sao?
Thương Ảnh Sát có uy lực mạnh nhất, động tác vung thương lên đó của hắn chính là thế.
Thế nhưng cũng chính vì uy lực của chiêu thức này quá mạnh, Triệu Thừa Càn muốn đế “thế” của vô số thương này dùng vào chiêu cuối cùng, nhưng làm thế cách nào cũng không điều chỉnh được.
Điều mà ngay cả người học võ chuyên dùng thương như hắn không làm được, thì kẻ luyện kiếm như Diệp Viễn lại làm được. Nếu nói ra đó không phải là một lời châm biếm hay sao?
Trận đấu ngày hôm nay, đã khiến Triệu Thừa Càn tích luỹ được rất nhiều.
Chỉ cần sau khi quay về hắn tìm hiểu kỹ lưỡng, có lẽ sẽ có ngày có thể đưa “thế” đó vào trong Thương Ảnh Sát.
“Cơ Thanh, lúc này ngươi thích nghĩ sao thì nghĩ, trận đấu của chúng ta vừa mới bắt đầu thôi! Vừa rồi… chỉ mới là khởi động!” Triệu Thừa Càn đen mặt, có thể thấy lần này hẳn đã tức giận tới mức nào.
“Ha ha, đương nhiên ta biết vừa rồi mới chỉ là bắt đầu. Chiêu vừa rồi để ngươi tránh được, lần tới… sẽ không may mắn thế nữa đâu.” Diệp Viễn cười nói.
“Hừ! Đây cũng là điều ta muốn nói với ngươi với!” Triệu Thừa Càn hừ lạnh một tiếng đáp trả.
Lời này khiến người khác nghe không biết nên câm thấy thế nào.
“Đây mới chỉ là khởi động? Nếu đánh thật, chẳng phải sẽ đập nát cả cái quảng trường này sao?”
“Thực lực của thiên tài, quả nhiên không phải những người như chúng ta có thể đoán định được. Đều là võ giả Hoá Hải Cảnh mà một trăm người như ta có cộng lại cũng không phải là đối thủ của Thất Hoàng Tử.”
“Quan trọng nhất là, có một trăm tên như ngươi cộng lại, cũng không bằng một Ngưng Tinh tầng bảy!”
“Hắn đúng là ghê gớm, ta thật sự muốn xem giới hạn cuối cùng của hắn tới đâu!”
Tiềm lực của Diệp Viễn gần như là vô tận, mỗi khi mọi người cho rằng đó là cực hạn của hắn, trong trận tiếp theo hắn lại lần nữa phá vỡ giới hạn, và đạt tới một tầm cao mới.
Lúc này mọi người đứng xem sớm đã không quan tâm ai thắng ai thua, cũng không quan tâm tới cuối cùng Tiêu Như Yên sẽ được gả cho ai.
Điều bọn họ quan tâm nhất lúc này chính là giới hạn của Diệp Viễn! Diệp Viễn có thể thắng được đệ nhất cao thủ Triệu Thừa Càn hay không, tiếp theo đó có thể trở thành tân nhân vương của Cuồng Phong giới hay không!
Trong tương lai gần, nếu hôm nay Diệp Viễn không chết, thì ngôi vị Phong Hoàng này, nhất định sẽ thuộc về hắn!
Dưới sự chứng kiến của mọi người, mũi thương của Triệu Thừa Càn lại lần nữa chĩa về phía Diệp Viễn!
Lần này, hắn lại một tay cần thương giương cao quá đầu, tay còn lại chập ngón tay làm kiếm chỉ về phía Diệp Viễn!
Rất nhanh, không khí quỷ dị nguy hiểm lại bắt đầu xuất hiện.
Mọi người còn chưa hoàn hồn lại sau đòn đánh vừa rồi của Diệp Viễn, lại bị sức ép của bầu không khí nguy hiểm dồn dập này kéo trở về với thực tại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!