“Nợ máu trả máu! Nếu như để chúng ta phát hiện ra đây là do ai làm, ta nhất định sẽ đem bọn chúng chém thành trăm mảnh!” Thiên Vũ nghiến răng nghiến lợi nói.
Ngày thường Dịch Vô Cữu bình tĩnh điềm đạm nhất, lúc này sắc mặt cũng trở nên tái xanh, hai tay nắm chặt, hiển nhiên là đang cố gắng kiềm chế lửa giận của mình.
“Hình như đỉnh núi có chấn động nguyên lực truyền tới, có khả năng đang xảy ra ác chiến, chúng ta mau chóng qua đó!” Diệp Viễn bỗng nhiên nói.
Lời này của Diệp Viễn vừa nói ra, đám người đều cảm thấy vô cùng kinh hãi!
Cảm giác với nguyên lực thiên địa của Diệp Viễn đã đạt đến trình độ này rồi sao?
Ngay cả Mai Trăn cũng không cảm nhận được chấn động nguyên lực từ đỉnh núi truyền tới!
Thế nhưng bọn họ cũng không có thời gian mà kinh ngạc nữa, nếu như đã trở về trùng hợp như vậy, đương nhiên bọn hắn cũng muốn tham chiến, thủ vệ tông môn!
“Đi! Giết đám nhãi nhép này, báo thù cho những đệ tử đã chết!” Trường kiếm của Mai Trăn sáng lên, hét lớn.
“U Vân Tông ta mấy ngàn năm truyền thừa, há có thể nói diệt là diệt! Kẻ xâm phạm tông môn ta, giết không tha!” Thiên Vũ thét dài.
Diệp Viễn không lên tiếng, chỉ lặng lẽ theo đám sư huynh đệ lên núi.
“Nguyệt cô nương, chuyện này cứ giao cho sư huynh đệ Diệp mồ tự giải quyết đi. Sau này nếu không phải vạn bất đắc dĩ, cô nương ngàn vạn lần đừng dùng đến hồn lực! Nếu cứ tiếp tục như vậy, thần tiên cũng khó cứu.” Diệp Viễn truyền âm nói.
“Ly Nhi đã biết, đa tạ Diệp công tử quan tâm.” Nguyệt Mộng Ly hồi đáp.
Càng lên gần đỉnh núi, thi thể lại càng ngày càng nhiều, có điều trong đó cũng lẫn cả thi thể của kẻ địch.
Nhìn kỹ lại, đám người lại càng kinh hãi, trên người những đệ tử của kẻ địch này, vậy mà lại mặc trang phục của Tử Thần Tông!
“Đây… đây là chuyện gì vậy? Lẽ nào kẻ xâm lược u Vân Tông ta, lại là Tử Thần Tông?” Mai Trăn kinh ngạc nói.
“Nếu nói kẻ có khả năng xâm nhập vào u Vân Tông ta nhất, trừ Thiên Càn Tông ra thì không còn ai khác! Mặc dù Tử Thần Tông cũng mạnh, nhưng mà bọn chúng lại dám đi xâm lược các tông môn khác dưới mắt Thiên Càn Tông sao?” Mạc Vân Thiên cũng kinh ngạc vô cùng.
Thiên Càn Tông lớn mạnh không thế nghi ngờ, hợp lực bảy tông còn lại, mới miên cưỡng có thể duy trì được thế cân bằng vi diệu.
Mặt khác nếu như thất tông nội đấu, thì Thiên Càn Tông lại bỏ qua một cơ hội tốt như vậy sao?
Lẽ nào tầng lớp cao tầng của Tử Thần Tông, não đều bị hư hết cả rồi?
“Chẳng lẽ mọi người đều đẵ quên tên Lâm Siêu rồi ư?” Diệp Viễn bỗng nhiên nói.
Đám người đột nhiên kinh ngạc, làm sao bọn họ có thể quên được Lâm Siêu!
Chính nhờ vào kiệt tác của Lâm Siêu, mới khiến cho đám người bọn họ thân hãm ngục tù, thậm chí biến thành nô lệ.
“Tử Thần Tông ẩn nhẫn nhiều năm, thực lực e là cũng không chỉ đơn giản như mặt ngoài! Tên Lâm Siêu đó tuổi tác cũng không coi là lớn, mà lại có tu vi Hóa Hải tầng bốn. Không nói bọn họ có hàng loạt cường giả, nhưng mà ẩn giấu vài võ giả Hồn Hải cảnh thì Thiên Càn Tông có muốn phát hiện, e là cũng không hề đơn giản.” Diệp Viễn nói.
Lời này của Diệp Viễn khiến trái tim của tất cả mọi người đều như chìm xuống đáy cốc.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!