Vạn Kiếm Tông không những không quên u Vân Tông, hơn nữa còn muốn thông qua sự việc lần này để đến gây chuyện.
Đương nhiên, u Vân Tông bây giờ cũng không được Vạn Kiếm Tông để vào mắt, nếu không thì cũng không chỉ phái mấy tên đệ tử tới.
Có điều ba tên trước mặt này lại cường đại nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Hiển nhiên tên Lý Tuấn Kiệt đó là người yếu nhất trong số ba người bọn họ, vậy mà lại có thể đả thương Tiêu Kiếm chỉ với một chiêu, thực lực của Tân Nham, thật đúng là không dễ ước đoán.
Diệp Viễn cười chắp tay nói: “Thực lực của Lý sư huynh thật mạnh, tiếu đệ bội phục, lát nữa xin hãy hạ thủ lưu tình!”
“Ha ha, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ hạ thủ lưu tình!” Lý Tuấn Kiệt cười lớn đáp.
Vừa rồi sự chú ý của Lý Tuấn Kiệt toàn bộ đều đặt trên người Lạc Thanh Phong nên không hề chú ý đến Diệp Viễn.
Bây giờ bỗng nhiên lại xuất hiện một tên Hóa Hái cảnh trẻ tuổi như vậy thì khiến hắn hơi kinh ngạc một chút.
Hóa Hải Cảnh trẻ tuổi như Diệp Viễn, ở Vạn Kiếm Tông cũng là hiếm có, thật không ngờ vậy mà u Vân Tông lại đào tạo ra được một nhân vật thiên tài như
vậy.
I yv’ I • I’ A 1 I I * A • % •
Thế nhưng… việc tiêu diệt thiên tài kiểu này lại có cảm giác cực kỳ sảng khoái! Lý Tuấn Kiệt thầm nghĩ trong lòng.
Nghe được vẻ bất thiện trong lời nói của Lý Tuấn Kiệt, Lạc Thanh Phong vội vàng tiến lên giữ Diệp Viên lại, trâm giọng nói: “Diệp Viễn, thực lực của ba người này không thể coi thường, chỉ e cũng là nhân vật cực kỳ ghê gớm trong lớp người trẻ tuổi ở bắc vực, ngươi vẫn đừng nên khoe tài. Lỡ như xảy ra sơ
Diệp Viễn lại cười ngắt lời Lạc Thanh Phong, nói: “Làm sao lại thế được? Vừa rồi Lý sư huynh còn nói sẽ nhất định hạ thủ lưu tình, phải không, Lý sư huynh?”
Nửa câu sau là nói với Lý Tuấn Kiệt, Lý Tuấn Kiệt mặt đầy ý cười trả lời: “Đương nhiên đương nhiên, tông chủ đại nhân hãy cứ yên tâm.”
Lạc Thanh Phong hung hăng trừng mắt liếc Lý Tuấn Kiệt, trầm giọng nói với Diệp Viễn: “Diệp Viễn, nhất định phải lượng sức hành sự!”
Diệp Viễn cười không nói gì cả, lại quay người nói với Lý Tuấn Kiệt: “Vừa rồi xem chiêu Tử Vũ Thanh Phong của Lý sư huynh có vẻ như rất lợi hại, ta cũng luyện được một chiêu, không biết Lý sư huynh có thể chỉ điểm cho đôi chút?”
Trong mắt Lý Tuấn Kiệt, Diệp Viễn là một tên ngu xuẩn vừa ngốc vừa ngây thơ.
Chẳng lẽ tên tiểu tử này còn thực sự cho rằng mình sẽ hạ thủ lưu tình, tới tìm mình để luận bàn chiêu thức?
Có điều chuyện này cũng rất dễ giải thích, thiên tài mười mấy tuổi đã có thể đột phá Hóa Hải cảnh thì lấy đâu ra kinh nghiệm gì, cũng chỉ là hoa lớn trong nhà ấm mà thôi.
Nghe thấy Diệp Viễn muốn mở mang kiến thức một chút về chiêu Tử Vũ Thanh Phong, Lý Tuấn Kiệt lại càng vui như nở hoa trong bụng.
Lý Tuấn Kiệt có thiên phú vô cùng cao thâm với môn cõng pháp Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết này, mặc dù hiện tại vẫn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ được chân ý, nhưng cách bước đó cũng không còn bao xa nữa, vì thế nên hẳn mới có thế một chiêu đánh bại Tiêu Kiếm.
Diệp Viễn lại muốn so bì Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết với mình, thật là quá không biết tự lượng sức rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!