Trong lòng Lạc Thanh Phong kinh hãi, lại phát hiện tên Tân Nham đó không biết đã đến trước mặt hắn từ lúc nào!
Tên trẻ tuổi này lại có thể mang tới cho hắn một cảm giác cực kỳ đáng sợ, hẳn… hắn thật sự là võ giả Hóa Hải cảnh tầng chín sao?
So sánh chiêu thức với Lý Tuấn Kiệt, Tử Vũ Thanh Phong của Diệp Viễn đúng là không bằng, trông giống như là trò trẻ con vậy.
“Diệp Viễn, cẩn thận!” Lạc Thanh Phong hét lớn.
Nhưng Diệp Viễn lại giống như không hề nghe thấy, vẫn tự lo liệu thi triển Tử Vũ Thanh Phong.
Cổ Thiên Hựu ung dung xem một màn này, tựa như đã nhìn thấy kết cục thiên tài này bị hủy đi vậy.
Bọn hắn đều biết, Diệp Viễn nhất định là thiên tài mà u Vân Tông đã hao tốn vô số tinh lực mới đào tạo được.
Hủy đi Diệp Viễn, chính là đồng nghĩa với việc chặt đứt tương lai của u Vân Tông.
“Hê hê, chỉ điểm của ta đến đây, ngươi phải tiếp cho cẩn thận!” Lý Tuấn Kiệt đắc ý cười nói, đâm về phía Diệp Viễn.
Mà lúc này, Tử Vũ Thanh Phong của Diệp Viễn cũng đã hoàn thành, cùng đánh về phía Lý Tuấn Kiệt.
Hai chiêu tương giao, chiêu thức của Diệp Viễn nhỏ yếu giống như cây con giữa cuồng phong, thuyền nhỏ giữa đại dương bao la vậy.
Công kích của hai người cuối cùng cũng va vào nhau, vậy nhưng Diệp Viễn lại không hề bị trúng một kích mất mạng như tưởng tượng của mọi người.
Ngược lại là trong nháy mẳt Lý Tuấn Kiệt đụng phải công kích của Diệp Viễn kia, phảng phất giống như bị người dùng đại chùy đập mạnh, cứ thế bay ra ngoài.
Lý Tuấn Kiệt bay đến đúng chỗ ban đầu hắn ngồi khiến cái ghế vỡ nát.
CỔ Thiên Hựu và Tân Nham vẫn còn chưa kịp phản ứng lại, nhất thời thất thần đứng im tại chỗ.
Đương nhiên, người thất thần không chỉ có bọn họ, còn có cả đám người Thiên Phong, Lạc Thanh Phong.
“Sao lại có thể như vậy được? Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết của Lý sư huynh đã sắp đạt đến đại thành, làm sao lại có thể thua tên tiểu tử này được?” Cổ Thiên Hựu không thể tin được nói.
Tân Nham không hề lên tiếng, nhưng ánh mắt nhìn về phía Diệp Viễn trở nên vô cùng ngưng trọng.
“Tử Vũ Thanh Phong của Lý sư huynh quả nhiên lợi hại, ngay cả bay ra ngoài cũng đẹp mắt như vậy, khiến Diệp Viễn được mở mang rất nhiều!” Diệp Viễn tán thưởng nói.
Lúc này, Lý Tuấn Kiệt vừa lộc cộc đứng lên, vừa lấy chân đá bay mảnh gỗ vụn trước mặt, rít lên: “Tiếu tử thối, ta giết chết ngươi!”
Lý Tuấn Kiệt đã hoàn toàn rơi vào trạng thái bạo phát, không màng tất cả mà muốn giết chết Diệp Viễn.
Cho dù là ở Vạn Kiếm Tông, có thể khiến cho Lý Tuấn Kiệt thảm hại như vậy cũng không có được mấy người, vậy mà bây giờ lại bị một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa ở u Vân Tông đánh thành ra như vậy, đây là điều mà hắn không cách nào chấp nhận được.
Vạn Kiếm Tông đoạt được toàn bộ công pháp Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết, Lý Tuấn Kiệt tiến dần trên đó cũng hơn hai mươi năm, chỉ cách ngộ ra kiếm ý một bước nhỏ, làm sao có thể để thua người của U Vân Tông?
Nếu là thua đám người cao tầng của U Vân Tông thì còn dễ nói, đằng này Diệp Viễn lại chỉ là một đệ tử hậu bối của U Vân Tông, bản thân làm sao có thể bại bởi người như vậy?
Vạn Kiếm Tông là một trong ba đại tông mạnh nhất bắc vực, thực lực của Lý Tuấn Kiệt nhìn khắp thế hệ trẻ tuổi của Vỏ Biên giới cũng thuộc vào hàng có tên tuổi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!