Phủ thành chủ, một nữ tử trang điếm đậm, nửa thân trần nằm trong lòng nam tử cẩm y hắc bào không ngừng thở gấp.
“A! Thành chủ đại nhân, người hư quá!”
“Ha ha, thế này mà đã gọi là hư sao? Thế thì tiếp sau đây còn càng hư hơn đấy!”
“Hi hi, người ta thích người hư mà!”
Kim Phụng đang muốn tiến thêm một bước, lại bị một giọng nói vỏ cùng không hài hòa cắt ngang.
Một tên sai vặt kéo thật dài âm điệu xông vào, phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất.
“Thành chủ đại nhân, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Kim Phụng mặt sầm lại, nói: “Có chuyện gì mà la lối om sòm! Hân Dương Thành này bây giờ đã thuộc cai quản của Tử Thần Tông, còn có thể xảy ra chuyện lớn gì?”
“Thành… thành chủ đại nhân, thiếu gia thiếu gia…” Tên sai vặt thở dốc nói.
Kim Phụng mặt biến sắc, đẩy nữ tử trong lòng ra, đứng dậy hỏi: “Thiếu gia làm sao? Lẽ nào ở Hân Dương Thành này còn có người dám động vào Bằng Nhi?”
“Thiếu gia bị… bị người khác phong lại nguyên lực rồi treo ngược trên cửa thành! Trên người còn treo một tấm vải, trên đó viết… viết…”
“Con mẹ nó! Ngươi có thể nói liền một mạch không? Mau nói! Rốt cuộc là viết cái gì?” Kim Phụng một tay túm chặt cổ áo của tên sai vặt hỏi.
“Tiểu nhân không dám nói.” Tên sai vặt khiếp đảm đáp.
“Nói! Nếu không ta đập chết ngươi!” Kim Phụng quát.
“A! Đừng đừng đừng, nõ tài nói, bên trên viết… ta là con rùa con!”
“Bịch!”
Kim Phụng vung một chưởng đập tên sai văt đó thành thit nát.
“Ta lại muốn xem xem, ở Hân Dương Thành này ai dám so phách lối với ta!
Nói Kim Bằng là rùa con, chẳng phải là đang chửi cả lão tử hay sao? Hừ hừ, xem ra hai năm nay tính tình của Kim Phụng ta quá tốt, đã có người dám lên mặt lên mũi rồi!”
Nói xong, Kim Phụng vù một cái vọt ra ngoài.
Dưới cửa thành người như sóng triều, có rất nhiều người chỉ chỉ trỏ trỏ.
“Thiếu niên kia là ai vậy, lá gan cũng lớn, lại dám trêu chọc vào tên Tiểu Thái Tuế Kim Bằng này?”
“Hê hê, mặc kệ hắn là ai, dù sao thì lần này chúng ta cũng được hả giận rồi! Tên tiểu tử này bình thường tác oai tác quái, cuối cùng cũng có người ra tay trị hắn!”_______________
“Ha ha, cái này ngược lại cũng đúng! Hai cha con này như quỷ hút máu vậy, lừa đi của chúng ta bao nhiêu Nguyên tinh! Ngươi xem bên trên đó viết kìa, ha ha, một con rùa già, một con rùa con, cũng thật là hình tượng quá đi!”
Kim Phụng thê’ lớn, phủ thành chủ cao thủ như mây, vốn dĩ những võ giả tầng lớp thấp này bình thường không dám phân kháng.
Hôm nay có người trút giận thay bọn họ, tất nhiên trong lòng bọn họ cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Diệp Viễn đứng trên cửa thành, một chân dẫm vào một đầu sợi dây thừng, đầu còn lại buộc vào một chân của Kim Bằng, nhìn vào thì lại thấy giống như một tên công tử nhà giàu đang chơi đùa vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!