Như cảm nhận được nỗi lo âu của cô, Tiêu Tử Ninh dịu dàng cười nói: "Yên tâm, có anh ở đây rồi, không ai có thể gây tổn thương cho mẹ con em được đâu."
Long Gia cười gắn: “Lão tử đã thống trị Phong Thành mười mấy năm, dưới tay có vô vàn mãnh tướng, giết chết mày chỉ là là chuyện dễ như trở tay."
"Mày còn dám ở đây nói xằng nói bậy?"
"Hôm nay lão tử sẽ chơi nát người phụ nữ của mày trước mặt này, để tao xem mày có thể làm gì."
Nghe vậy, hai mắt Tiêu Tử Ninh hơi nhíu lại, trong mắt bộc phát sát ý.
"Long Gia? Chỉ là bọn rắn độc cỏn con mà cũng dám càn rỡ như thế, đáng tiếc hôm nay mày dám đụng tới vợ con tao, sơn trang Thiên Long chắc chắn sẽ bị san bằng."
"Hahahaha...' Long Gia cười điên cuồng: "Đây là lần đầu tiên trong ngần ấy năm tao nghe được những lời buồn cười như vậy."
"Long Gia, anh thả bọn họ ởi đi, tôi sẽ ở lại đây tùy ý anh xử trí." Bạch Tích Ngưng cắn răng tiến lên: "Dù sao mục tiêu
của anh cũng là tôi mà."
"Hiện tại lão tử đối ý rồi, tao muốn mạng của mày, cũng muốn mạng của thằng chó đó." Long Gia hung ác nói.
Tiêu Tử Ninh nháy mắt nói: “Cứ để hắn thở một chút.”
Phượng Hoàng đứng bên cạnh nhảy ra, vồ lên phía trước như báo săn!
"Bùm!"
Một âm thanh nặng nề vang lên, tất cả mọi người vẫn chưa kịp phản ứng, mà Long Gia bị Tiêu Phượng đá văng nằm lê lết trên mặt đất, kêu lên thảm thiết!
Tất cả mọi người vẫn không phản ứng!
"Răng rắc!"
Tiêu Phượng liên tiếp dẫm đạp lên tứ chi của hắn “Dám khinh thường phu nhân và tiểu chủ nhân, mày phải trả giá."
Long Gia rống lên thảm thiết.
"Được rồi." Bạch Tích Ngưng bỗng nhiên nắm chặt năm đấm, giậm chân, "Tiểu Tử Ninh, anh, anh quá lỗ mãng rồi. Bây giờ phải làm sao bây giờ?"
"Ở đây có hơn một trăm người lận đó!"
"Anh muốn hại chết Hạo Hạo và Đậu Đậu hay sao!"
Cô gần như bật khóc.
Bản thân cô chịu uất ức cũng sao không sao, nhưng nếu bọn nhỏ xảy ra chuyện gì, cô chắc chắn sẽ áy náy cả đời. ...
Vẻ mặt Tiêu Tử Ninh vẫn bình tĩnh như cũ: "Yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu."
"Giết hết bọn chúng!" Long Gia nằm trên mặt đất gầm lên, lần này hắn thực sự tức giận rồi: 'Kẻ nào giết được bọn chúng, lão tử sẽ trọng thưởng!"
Nghe được Long Gia đang rống giận, đám người đứng thử ra lập tức phản ứng lại, có người trực tiếp rút đao ra, nắm chặt thanh sắt trong tay. ....
Không khí trong đại sảnh đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Sắc mặt Bạch Tích Ngưng tái nhợt.
"Mẹ, con sợ...' Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đậu Đậu cũng lộ ra vẻ sợ hãi.
"Lên!" Có người hét lên, mọi người gầm lên lao về phía trước!
Hàng trăm người đồng loạt lao tới, khí thế và cảnh tượng đáng sợ vô cùng!
Tiêu Tử Ninh không có biểu tình gì, nếu như vậy, chỉ có thể để hắn tự ra tay mà thôi.
Trong mắt Tiêu Phượng hiện lên vẻ quyết chiến.
Bọn họ thật sự không cần để ý bọn tép riu này vào mắt. Rồi đột nhiên...... Ị
"Bùm!"
"Bùm!"
"Bùm!"
Tiếng động cơ gầm rú như sấm sét vang vọng bên tai họ, âm thanh cuồn cuộn bao trùm toàn bộ sơn trang Thiên Long!
“Bang!” Cánh cửa đại sảnh mở ra, vài bóng người thất tha thất thểu bước vào.
Khuôn mặt trắng bệch!
"Bên ngoài. .... có rất nhiều binh lính và xe tăng đang tiến
"Cái gì!2" Sau khi nghe tin, Long Gia sững sờ tại chỗ. Những người dưới trướng của hắn cũng trợn tròn mắt. Binh lính?
Xe tăng?
Họ còn chưa kịp phản ứng thì tiếng gâm như sấm của cỗ xe đã truyền đến tai họ!
"Bùm!"
"Bùm!"
Hai chiếc xe tăng màu đen tông xuyên tường lao vào đại sảnh!
"Tướng quân Nhạc Hạ của Phong Thành phụng mệnh dẫn ba nghìn quân thiết giáp tiến đến tiêu diệt sơn trang Thiên
Tiếng gầm như sấm vang vọng khắp đại sảnh, một người đàn ông trung niên mặc quân phục nhảy ra khỏi xe, bộ dáng sát khí khiến người ta run rẩy vì sợ hãi!
Tim Long Gia đập thình thịch không ngừng, hắn hoàn toàn sợ hãi rồi.
Nhạc Hại Đây chính là nhân vật nổi danh của Phong Thành. ....
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!