"Tiêu gia chủ, nhà họ Ô chúng tôi không mời mà tới, cũng hy vọng có thể được uống một chén rượu mừng!"
Nói xong, Ô Khải liền tiện tay mở hai cái hộp trong tay ra, bên trong vẫn là hai thanh trường kiếm, phẩm chất vẫn là linh khí cực phẩm.
Sau khi Tiêu Đông Văn nhìn thấy lại là hai linh khí cực phẩm thì sắp cười đến mức nở hoa trên mặt.
"Ha ha, nhà họ Ô ngàn dặm xa xôi mà đến, đương nhiên là tôi hoan nghênh rồi! Chư vị, mời vào chỗ!"
Ô Khải khẽ gật đầu, liền đi đến bên cạnh đám người Hiên Viên Hoành cùng Tứ Bào Kỳ Hiệp.
Đợi đám người Ô Khải rời đi, Tiêu Đông Văn liền nhìn về phía lối vào, ông ta muốn nhìn xem còn có người nào tới nữa.
Quả nhiên, khi ông ta nhìn về phía lối vào lần nữa, liền thấy nhà họ Thư ở vùng đất Lánh Đời Giang Châu.
Chậm rãi đi đến.
Mà sau lưng Thư Vạn Thanh còn có rất nhiều người.
Có Thư Uyển Nhi, Lâm Vãn Tình, Phùng Tiêu Tiêu, Lâm Hàn Tuyết, Sở Vân Phi, Phạm Thống, Thẩm Tư Phàm và một đám bạn tốt của Diệp Viễn ở Giang Châu.
"Những người này là ai vậy?"
Đám võ giả ở đây nhìn thấy đám người Thư Vạn Thanh, đa số đều vô cùng nghi hoặc.
Bởi vì bọn họ đều không nhận ra đám người Thư Vạn Thanh.
Giờ phút này đám người nhà họ Tiêu cũng vô cùng ngây ngốc, bởi vì bọn họ cũng không biết đám người Thư Vạn Thanh.
"Thư Vạn Thanh nhà họ Thư ở Giang Châu, dẫn theo một đám vãn bối Giang Châu tới bái kiến Tiêu gia chủ!"
Thư Vạn Thanh vừa mới nói xong.
Đám người Sở Vân Phi liền nhao nhao tự giới thiệu.
Mà sau khi tất cả mọi người ở đây nghe đám người Sở Vân Phi nói xong đều phản ứng lại.
"Hóa ra là bọn họ, là những người trước kia ủng hộ Diệp Diệt Tiêu trên mạng".
"Bọn họ đúng là to gan, trước đó ở trên mạng công khai ủng hộ Diệp Diệt Tiêu, thế mà bây giờ còn dám chủ động đưa tới cửa?"
"Bọn họ không sợ nhà họ Tiêu giết hết tất cả bọn họ sao?"
Sau khi Tiêu Đông Văn biết được đám người Sở Vân Phi đến từ Giang Châu, đồng thời đều là những người trước kia công khai ủng hộ Diệp Diệt Tiêu trên mạng.
Sắc mặt của ông ta lập tức lạnh lẽo.
Ông ta đang muốn sai người bắt tất cả những người này lại, Thư Vạn Thanh lại tiếp tục nói.
"Tiêu gia chủ, lần này chúng tôi tới đây là để tặng quà thay người ta".
Nói xong, Thư Vạn Thanh liền tiện tay mở cái hộp trong tay đám người Sở Vân Phi ra.
Trong mỗi cái hộp vẫn đều là một thanh trường kiếm, phẩm chất vẫn là linh khí cực phẩm, có khoảng chừng mười cái.
"Trời!"
Nhìn thấy đám người bình thường như Thư Vạn Thanh thế mà lại mang đến nhiều linh khí cực phẩm như vậy, tất cả mọi người đều không nhịn được hít một hơi lạnh.
Giờ phút này, ngay cả Tiêu Kình và một đám người hay thấy sóng to gió lớn cũng đều hơi đổi sắc mặt.
Cho dù là bọn họ cũng chưa bao giờ được nhìn thấy nhiều linh khí cực phẩm như vậy trong một lần.
"Tôi nói sao bọn họ lại dám tới đây, hóa ra là đến nhận lỗi với nhà họ Tiêu!"
Lúc này, trong đám người, có người phản ứng lại.
"Thì ra là thế, không trách lại đều tặng linh khí cực phẩm!"
"Chỉ là những người này đều là người bình thường, bọn họ lấy đâu ra nhiều linh khí cực phẩm như vậy?"
Rất nhanh lại có người nghi hoặc nói.
Ngay cả người nhà họ Tiêu, giờ phút này cũng vô cùng khó hiểu.
Mà Tiêu Đông Văn thì nhớ tới vừa rồi hình như Thư Vạn Thanh đã nói là bọn họ đến để tặng quà thay người ta.
Nghĩ đến chắc hẳn số linh khí cực phẩm kia là người kia bảo đám người Thư Vạn Thanh đưa tới.
Ông ta liền hỏi: "Ông vừa mới nói là đến để tặng quà thay người ta, rốt cuộc người kia là ai vậy?"
Thư Vạn Thanh liền nói: "Vị tiên sinh kia, lát nữa cậu ấy sẽ đến, đến lúc đó mọi người sẽ biết cậu ấy là ai!"
"À, đúng rồi, vị tiên sinh kia nói là mấy người có thể mở hết tất cả các hộp đựng linh khí cực phẩm ra, bên trong còn có một món quà lớn khác chuẩn bị cho mấy người đấy!"
"Còn có một món quà lớn khác?", Tiêu Đông Văn giật mình.
Ông ta lập tức quay đầu nhìn về phía một hàng hộp đựng linh khí cực phẩm trong tay đám người Mông Thanh Nho sau lưng.
Mà Mông Thanh Nho lập tức ngồi xổm xuống, mở một cái hộp ra, lấy trường kiếm bên trong ra.
Sau khi trường kiếm được lấy ra, chỉ nhìn thấy một viên đá Địa Linh được khảm trong hộp.
"Đá Địa Linh!"
Nhìn thấy đá Địa Linh, Tiêu Đông Văn liền thay đổi sắc mặt.
"Mở hết ra!"
Một đám cao thủ nhà họ Tiêu nghe vậy liền nhao nhao mở hộp, lấy trường kiếm bên trong ra.
Quả nhiên, trong mỗi cái hộp đều khảm một viên đá Địa Linh cực phẩm.
"A, nhiều đá Địa Linh như vậy sao!"
Nhìn thấy đá Địa Linh trong mỗi cái hộp đều tản ra khí địa linh nồng đậm, một đám cao thủ nhà họ Tiêu đều không nhịn được nuốt nước miếng.
Đến lúc cái hộp cuối cùng được mở ra, trong mỗi viên đá Địa Linh trong hộp lập tức phun ra một luồng linh khí màu xanh vô cùng nồng đậm.
Mười luồng linh khí màu xanh vừa tràn ra khỏi hộp, lập tức tạo ra một làn sương mù màu xanh.
Trong nháy mắt đã bao vây lấy đám cao thủ nhà họ Tiêu kín mít.
Đồng thời mười tám thanh trường kiếm được đám cao thủ nhà họ Tiêu cầm trong tay cũng đột nhiên như sống lại.
Tất cả đều lao về phía đám cao thủ nhà họ Tiêu.
"Phập phập phập..."
Theo những tiếng trường kiếm đâm vào da thịt, một đám cao thủ nhà họ Tiêu không có chút phòng bị nào đều bị những thanh trường kiếm này cắt đôi người.
Một màn đột nhiên xảy ra này khiến ai cũng không ngờ tới.
Tất cả mọi người đều ngây ra một giây.
Mà lúc này, giọng nói của Thư Vạn Thanh cũng đồng thời vang lên.
"Đây cũng là món quà lớn mà cậu Diệp tặng cho mấy người!"
"Muốn chết!"
Lúc này, một tiếng rống giận dữ bộc phát ra từ trong miệng Tiêu Kình.
Chỉ thấy bóng người Tiêu Kình khẽ động, liền biến mất tại chỗ.
Mà sắc mặt Tiêu Thiên Minh trên sân khấu cũng trở nên vô cùng giận dữ.
Bóng người của anh ta cũng khẽ động, biến mất tại chỗ.
Nhưng ngay lúc bóng người Tiêu Kình và Tiêu Thiên Minh biến mất.
Đống sương mù màu xanh kia đột nhiên hóa thành từng tấm chắn trong suốt, tạo ra một trận pháp phòng ngự, bao vây lấy đám người Thư Vạn Thanh ở bên trong.
"Tiêu gia chủ, nhà họ Ô chúng tôi không mời mà tới, cũng hy vọng có thể được uống một chén rượu mừng!"
Nói xong, Ô Khải liền tiện tay mở hai cái hộp trong tay ra, bên trong vẫn là hai thanh trường kiếm, phẩm chất vẫn là linh khí cực phẩm.
Sau khi Tiêu Đông Văn nhìn thấy lại là hai linh khí cực phẩm thì sắp cười đến mức nở hoa trên mặt.
"Ha ha, nhà họ Ô ngàn dặm xa xôi mà đến, đương nhiên là tôi hoan nghênh rồi! Chư vị, mời vào chỗ!"
Ô Khải khẽ gật đầu, liền đi đến bên cạnh đám người Hiên Viên Hoành cùng Tứ Bào Kỳ Hiệp.
Đợi đám người Ô Khải rời đi, Tiêu Đông Văn liền nhìn về phía lối vào, ông ta muốn nhìn xem còn có người nào tới nữa.
Quả nhiên, khi ông ta nhìn về phía lối vào lần nữa, liền thấy nhà họ Thư ở vùng đất Lánh Đời Giang Châu.
Chậm rãi đi đến.
Mà sau lưng Thư Vạn Thanh còn có rất nhiều người.
Có Thư Uyển Nhi, Lâm Vãn Tình, Phùng Tiêu Tiêu, Lâm Hàn Tuyết, Sở Vân Phi, Phạm Thống, Thẩm Tư Phàm và một đám bạn tốt của Diệp Viễn ở Giang Châu.
"Những người này là ai vậy?"
Đám võ giả ở đây nhìn thấy đám người Thư Vạn Thanh, đa số đều vô cùng nghi hoặc.
Bởi vì bọn họ đều không nhận ra đám người Thư Vạn Thanh.
Giờ phút này đám người nhà họ Tiêu cũng vô cùng ngây ngốc, bởi vì bọn họ cũng không biết đám người Thư Vạn Thanh.
"Thư Vạn Thanh nhà họ Thư ở Giang Châu, dẫn theo một đám vãn bối Giang Châu tới bái kiến Tiêu gia chủ!"
Thư Vạn Thanh vừa mới nói xong.
Đám người Sở Vân Phi liền nhao nhao tự giới thiệu.
Mà sau khi tất cả mọi người ở đây nghe đám người Sở Vân Phi nói xong đều phản ứng lại.
"Hóa ra là bọn họ, là những người trước kia ủng hộ Diệp Diệt Tiêu trên mạng".
"Bọn họ đúng là to gan, trước đó ở trên mạng công khai ủng hộ Diệp Diệt Tiêu, thế mà bây giờ còn dám chủ động đưa tới cửa?"
"Bọn họ không sợ nhà họ Tiêu giết hết tất cả bọn họ sao?"
Sau khi Tiêu Đông Văn biết được đám người Sở Vân Phi đến từ Giang Châu, đồng thời đều là những người trước kia công khai ủng hộ Diệp Diệt Tiêu trên mạng.
Sắc mặt của ông ta lập tức lạnh lẽo.
Ông ta đang muốn sai người bắt tất cả những người này lại, Thư Vạn Thanh lại tiếp tục nói.
"Tiêu gia chủ, lần này chúng tôi tới đây là để tặng quà thay người ta".
Nói xong, Thư Vạn Thanh liền tiện tay mở cái hộp trong tay đám người Sở Vân Phi ra.
Trong mỗi cái hộp vẫn đều là một thanh trường kiếm, phẩm chất vẫn là linh khí cực phẩm, có khoảng chừng mười cái.
"Trời!"
Nhìn thấy đám người bình thường như Thư Vạn Thanh thế mà lại mang đến nhiều linh khí cực phẩm như vậy, tất cả mọi người đều không nhịn được hít một hơi lạnh.
Giờ phút này, ngay cả Tiêu Kình và một đám người hay thấy sóng to gió lớn cũng đều hơi đổi sắc mặt.
Cho dù là bọn họ cũng chưa bao giờ được nhìn thấy nhiều linh khí cực phẩm như vậy trong một lần.
"Tôi nói sao bọn họ lại dám tới đây, hóa ra là đến nhận lỗi với nhà họ Tiêu!"
Lúc này, trong đám người, có người phản ứng lại.
"Thì ra là thế, không trách lại đều tặng linh khí cực phẩm!"
"Chỉ là những người này đều là người bình thường, bọn họ lấy đâu ra nhiều linh khí cực phẩm như vậy?"
Rất nhanh lại có người nghi hoặc nói.
Ngay cả người nhà họ Tiêu, giờ phút này cũng vô cùng khó hiểu.
Mà Tiêu Đông Văn thì nhớ tới vừa rồi hình như Thư Vạn Thanh đã nói là bọn họ đến để tặng quà thay người ta.
Nghĩ đến chắc hẳn số linh khí cực phẩm kia là người kia bảo đám người Thư Vạn Thanh đưa tới.
Ông ta liền hỏi: "Ông vừa mới nói là đến để tặng quà thay người ta, rốt cuộc người kia là ai vậy?"
Thư Vạn Thanh liền nói: "Vị tiên sinh kia, lát nữa cậu ấy sẽ đến, đến lúc đó mọi người sẽ biết cậu ấy là ai!"
"À, đúng rồi, vị tiên sinh kia nói là mấy người có thể mở hết tất cả các hộp đựng linh khí cực phẩm ra, bên trong còn có một món quà lớn khác chuẩn bị cho mấy người đấy!"
"Còn có một món quà lớn khác?", Tiêu Đông Văn giật mình.
Ông ta lập tức quay đầu nhìn về phía một hàng hộp đựng linh khí cực phẩm trong tay đám người Mông Thanh Nho sau lưng.
Mà Mông Thanh Nho lập tức ngồi xổm xuống, mở một cái hộp ra, lấy trường kiếm bên trong ra.
Sau khi trường kiếm được lấy ra, chỉ nhìn thấy một viên đá Địa Linh được khảm trong hộp.
"Đá Địa Linh!"
Nhìn thấy đá Địa Linh, Tiêu Đông Văn liền thay đổi sắc mặt.
"Mở hết ra!"
Một đám cao thủ nhà họ Tiêu nghe vậy liền nhao nhao mở hộp, lấy trường kiếm bên trong ra.
Quả nhiên, trong mỗi cái hộp đều khảm một viên đá Địa Linh cực phẩm.
"A, nhiều đá Địa Linh như vậy sao!"
Nhìn thấy đá Địa Linh trong mỗi cái hộp đều tản ra khí địa linh nồng đậm, một đám cao thủ nhà họ Tiêu đều không nhịn được nuốt nước miếng.
Đến lúc cái hộp cuối cùng được mở ra, trong mỗi viên đá Địa Linh trong hộp lập tức phun ra một luồng linh khí màu xanh vô cùng nồng đậm.
Mười luồng linh khí màu xanh vừa tràn ra khỏi hộp, lập tức tạo ra một làn sương mù màu xanh.
Trong nháy mắt đã bao vây lấy đám cao thủ nhà họ Tiêu kín mít.
Đồng thời mười tám thanh trường kiếm được đám cao thủ nhà họ Tiêu cầm trong tay cũng đột nhiên như sống lại.
Tất cả đều lao về phía đám cao thủ nhà họ Tiêu.
"Phập phập phập..."
Theo những tiếng trường kiếm đâm vào da thịt, một đám cao thủ nhà họ Tiêu không có chút phòng bị nào đều bị những thanh trường kiếm này cắt đôi người.
Một màn đột nhiên xảy ra này khiến ai cũng không ngờ tới.
Tất cả mọi người đều ngây ra một giây.
Mà lúc này, giọng nói của Thư Vạn Thanh cũng đồng thời vang lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!