Sau khi sợi tơ vàng trở lại trong bình ngọc, thân của bình ngọc lại khẽ động.
Trong nháy mắt, một luồng khí tức kinh khủng khó có thể diễn tả thành lời từ trong bình ngọc lao ra.
Lao vào vực thẳm không biết độ sâu.
Mà cùng lúc đó.
Trên không của vực sâu, Kiếm Vô Nhai đang ngồi khoanh chân bên bờ vực thẳm.
Mà lúc này, đã hơn ba tháng trôi qua kể từ khi Diệp Viễn rơi vào đây.
Trong ba tháng qua, mọi người đã thử nhiều cách khác nhau để đi xuống đáy vực sâu tìm kiếm Diệp Viễn.
Nhưng thực đáng tiếc, khí Âm Sát tràn ra từ đáy vực sâu thực sự quá kinh khủng.
Cường đại như người mạnh nhất trong vùng đất Lánh Đời cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Đã ba tháng trôi qua mà Diệp Viễn vẫn không xuất hiện, điều này khiến tất cả mọi người đều cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng.
Bọn họ đều cảm thấy Diệp Viễn đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn.
Nhung tuy là vậy, tất cả mọi người vẫn không rời khỏi nơi này, mỗi ngày đều đến đợi ở chỗ này.
Nhất là mấy cô gái Tô Yên Nhiên, Lâm Vãn Tình, Phùng Tiêu Tiêu và Thư Uyển Nhi.
Hầu như mỗi ngày, các cô gái đều ở đây, ngây người nhìn vực sâu.
Có nhiều lần, nếu không phải Kiếm Vô Nhai và Thôi Nhai Tử ngăn cản thì mấy cô gái kia suýt chút nữa đã nhảy xuống từ nơi này.
Sau hai tháng liên tục, cơ thể của mấy cô gái đều không còn chịu nổi nữa.
Nhất là Tô Yên Nhiên, cô cũng không hề tu luyện, cả người hoàn toàn giống như kẻ mất trí và phát điên.
Thôi Nhai Tử và Kiếm Vô Nhai thực sự không thể chịu đựng được nữa, cho nên bọn họ buộc phải đưa Tô Yên Nhiên rời khỏi đây, đưa cô trở lại Giang Châu.
Mà mấy cô gái Lâm Vãn Tình cũng đều bị Thôi Nhai Tử đưa về Giang Châu.
Bởi vì không biết vì sao người đời lại biết chuyện Diệp Viễn rơi xuống nơi này.
Hiện tại, rất nhiều người trước đây từng có thù oán với Diệp Viễn đều bắt đầu rục rịch.
Muốn làm hại những người xung quanh Diệp Viễn.
Mặc dù người của vùng đất Hư Vô và tứ đại gia tộc ở thủ đô đều đã ra mặt cảnh cáo mọi người không được ra tay với bạn bè của Diệp Viễn.
Nếu không chính là đang gây khó dễ với tứ đại gia tộc và vùng đất Hư Vô.
Nhưng vẫn có một số người bỏ qua lời khuyên bảo, vẫn ra tay với những người bên cạnh Diệp Viễn.
Tất nhiên, hầu hết những người này đều thuộc thế lực đến từ nhiều quốc gia nước ngoài.
Chỉ trong vòng hơn ba tháng ngắn ngủi, gần như tất cả mọi người bên cạnh Diệp Viễn đều bị ám sát bởi các cao thủ do các thế lực bên ngoài biên giới phái ra.
Tuy nhiên, cuối cùng bọn họ đều bị Thôi Nhai Tử và một số cao thủ vùng đất Hư Vô cùng với tứ đại gia tộc cử ra đánh lui.
Cuối cùng, Thôi Nhai Tử đưa tất cả những người thân thiết với Diệp Viễn đến Giang Châu, cùng nhau bảo vệ họ.
Mà Kiếm Vô Nhai lại canh giữ một mình ở đây.
"Bùm bùm!"
Không biết qua bao lâu, toàn bộ mặt đất đột nhiên rung chuyển.
Kiếm Vô Nhai đang nhắm mắt ngồi xếp bằng bên cạnh vực thẳm đột nhiên mở mắt ra.
Ngay sau đó, sắc mặt của Kiếm Vô Nhai đột nhiên thay đổi, cả người nhanh chóng lui về phía sau.
Ngay khi Kiếm Vô Nhai trốn ra cách xa ngàn mét, một luồng khí Âm Sát kinh khủng đột nhiên bộc phát ra từ miệng vực sâu.
Sau khi sợi tơ vàng trở lại trong bình ngọc, thân của bình ngọc lại khẽ động.
Trong nháy mắt, một luồng khí tức kinh khủng khó có thể diễn tả thành lời từ trong bình ngọc lao ra.
Lao vào vực thẳm không biết độ sâu.
Mà cùng lúc đó.
Trên không của vực sâu, Kiếm Vô Nhai đang ngồi khoanh chân bên bờ vực thẳm.
Mà lúc này, đã hơn ba tháng trôi qua kể từ khi Diệp Viễn rơi vào đây.
Trong ba tháng qua, mọi người đã thử nhiều cách khác nhau để đi xuống đáy vực sâu tìm kiếm Diệp Viễn.
Nhưng thực đáng tiếc, khí Âm Sát tràn ra từ đáy vực sâu thực sự quá kinh khủng.
Cường đại như người mạnh nhất trong vùng đất Lánh Đời cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Đã ba tháng trôi qua mà Diệp Viễn vẫn không xuất hiện, điều này khiến tất cả mọi người đều cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng.
Bọn họ đều cảm thấy Diệp Viễn đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn.
Nhung tuy là vậy, tất cả mọi người vẫn không rời khỏi nơi này, mỗi ngày đều đến đợi ở chỗ này.
Nhất là mấy cô gái Tô Yên Nhiên, Lâm Vãn Tình, Phùng Tiêu Tiêu và Thư Uyển Nhi.
Hầu như mỗi ngày, các cô gái đều ở đây, ngây người nhìn vực sâu.
Có nhiều lần, nếu không phải Kiếm Vô Nhai và Thôi Nhai Tử ngăn cản thì mấy cô gái kia suýt chút nữa đã nhảy xuống từ nơi này.
Sau hai tháng liên tục, cơ thể của mấy cô gái đều không còn chịu nổi nữa.
Nhất là Tô Yên Nhiên, cô cũng không hề tu luyện, cả người hoàn toàn giống như kẻ mất trí và phát điên.
Thôi Nhai Tử và Kiếm Vô Nhai thực sự không thể chịu đựng được nữa, cho nên bọn họ buộc phải đưa Tô Yên Nhiên rời khỏi đây, đưa cô trở lại Giang Châu.
Mà mấy cô gái Lâm Vãn Tình cũng đều bị Thôi Nhai Tử đưa về Giang Châu.
Bởi vì không biết vì sao người đời lại biết chuyện Diệp Viễn rơi xuống nơi này.
Hiện tại, rất nhiều người trước đây từng có thù oán với Diệp Viễn đều bắt đầu rục rịch.
Muốn làm hại những người xung quanh Diệp Viễn.
Mặc dù người của vùng đất Hư Vô và tứ đại gia tộc ở thủ đô đều đã ra mặt cảnh cáo mọi người không được ra tay với bạn bè của Diệp Viễn.
Nếu không chính là đang gây khó dễ với tứ đại gia tộc và vùng đất Hư Vô.
Nhưng vẫn có một số người bỏ qua lời khuyên bảo, vẫn ra tay với những người bên cạnh Diệp Viễn.
Tất nhiên, hầu hết những người này đều thuộc thế lực đến từ nhiều quốc gia nước ngoài.
Chỉ trong vòng hơn ba tháng ngắn ngủi, gần như tất cả mọi người bên cạnh Diệp Viễn đều bị ám sát bởi các cao thủ do các thế lực bên ngoài biên giới phái ra.
Tuy nhiên, cuối cùng bọn họ đều bị Thôi Nhai Tử và một số cao thủ vùng đất Hư Vô cùng với tứ đại gia tộc cử ra đánh lui.
Cuối cùng, Thôi Nhai Tử đưa tất cả những người thân thiết với Diệp Viễn đến Giang Châu, cùng nhau bảo vệ họ.
Mà Kiếm Vô Nhai lại canh giữ một mình ở đây.
"Bùm bùm!"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!