Hai người đùa giỡn một hồi lâu, Tiểu Tuyết mới đi qua kéo Niếp Niếp lại.
Lúc này, bố mẹ Tiểu Tuyết cũng đi tới,
nói với đám người Diệp Viễn: "Mọi người đi dùng cơm thôi!"
Bố mẹ Tiểu Tuyết không bị giết chết trong trận chiến giữa Diệp Viễn và thanh niên áo trắng, may mắn vẫn còn sống sót.
Chỉ là, toàn bộ người của Lý gia thôn và mấy thôn xung quanh lại mất mạng dưới một chiêu của thanh niên áo trắng.
Lần nữa gặp được bố mẹ Tiểu Tuyết vẫn còn sống, trong lòng Diệp Viễn nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhưng cũng nhiều hơn một cảm giác tội lỗi nặng nề.
Dù sao cũng bởi vì chính anh nên mới dẫn đến cái chết của toàn bộ người Lý gia thôn và mấy thôn xung quanh.
Đương nhiên, nói đúng ra thì chuyện này cũng không thể đổ hết lên đầu Diệp Viễn, nhưng trong lòng anh vẫn băn khoăn.
"Diệp tiên sinh, mau tới dùng cơm đi!"
"Được!"
Diệp Viễn hơi gật nhẹ đầu, dẫn theo mọi người đi vào phòng ăn ở tầng một.
Trên bàn cơm trong phòng ăn đã sớm bày các món ăn phong phú.
Mặc dù Diệp Viễn đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần, không cần ăn bất kỳ thứ gì,
nhưng nhìn thấy đồ ăn phong phú đầy bàn, anh vẫn không nhịn được mà cảm thấy có chút thèm ăn.
"Tất cả mọi người đừng khách khí, mau mau động đũa đi!"
Cả đám cũng không khách khí chút nào.
Bọn họ cũng chưa được ăn một bữa tử tế trong mấy ngày vừa rồi, mỗi ngày đều ở trạng thái khẩn trương tu luyện.
Mà bây giờ Diệp Viễn đã trở về, tâm trạng khẩn trương của tất cả mọi người cũng đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
Lại còn ngửi thấy mùi thơm từ các món ăn đầy trên bàn, ai cũng đều cảm thấy thèm nhỏ dãi.
Diệp Viễn cũng không có keo kiệt cái gì, lập tức phải dùng Tiên Linh Ngọc Nhũ pha chế rượu ra vài bình rượu ngon.
Bọn họ còn khui mấy bình rượu.
Cứ như thế, mọi người uống từ giữa trưa cho đến khi màn đêm buông xuống.
Sau khi tất cả mọi người tận hứng đều lần lượt về lại phòng của mình, bắt đầu tu luyện.
Diệp Viễn cũng đưa Tô Yên Nhiên về phòng của cô.
Bắt đầu dạy cho Tô Yên Nhiên tiến hành tu luyện.
Khiến Diệp Viễn cảm thấy vui mừng chính là thiên phú của Tô Yên Nhiên cũng mười phần yêu nghiệt.
Anh chỉ tóm tắt đơn giản cho Tô Yên Nhiên một số phương pháp tu luyện cụ thể,
Tô Yên Nhiên rất nhanh đã có thể tự lĩnh ngộ.
Qua một đêm, chờ đến sáng sớm hôm sau, Tô Yên Nhiên liền thành công tiến vào cảnh giới Luyện Khí.
Ngay khi Diệp Viễn chuẩn bị cho Tô Yên Nhiên ăn đan dược do bình ngọc luyện chế, giúp cảnh giới của cô một đường đi lên.
“Rầm!"
Căn biệt thự đột nhiên rung động dữ dội.
Diệp Viễn nhướng mày, lập tức dẫn theo Tô Yên Nhiên đi ra khỏi phòng.
Khi ra đến bên ngoài, hai người liền nhìn thấy tất cả mọi người cũng đã ra ngoài biệt thự hết rồi, Thôi Nhai Tử và mấy cường giả từ vùng đất Hư Vô đang đứng trước hồ nước phía trước biệt thự.
Giờ khắc này, bên trong hồ nước có lượng lớn linh khí Thiên Địa nồng đậm tràn ra, toàn bộ mặt hồ như đang sôi trào, điên cuồng phun trào.
"Chuyện gì xảy ra thế?"
Diệp Viễn vội vàng tiến lên hỏi.
Hai người đùa giỡn một hồi lâu, Tiểu Tuyết mới đi qua kéo Niếp Niếp lại.
Lúc này, bố mẹ Tiểu Tuyết cũng đi tới,
nói với đám người Diệp Viễn: "Mọi người đi dùng cơm thôi!"
Bố mẹ Tiểu Tuyết không bị giết chết trong trận chiến giữa Diệp Viễn và thanh niên áo trắng, may mắn vẫn còn sống sót.
Chỉ là, toàn bộ người của Lý gia thôn và mấy thôn xung quanh lại mất mạng dưới một chiêu của thanh niên áo trắng.
Lần nữa gặp được bố mẹ Tiểu Tuyết vẫn còn sống, trong lòng Diệp Viễn nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhưng cũng nhiều hơn một cảm giác tội lỗi nặng nề.
Dù sao cũng bởi vì chính anh nên mới dẫn đến cái chết của toàn bộ người Lý gia thôn và mấy thôn xung quanh.
Đương nhiên, nói đúng ra thì chuyện này cũng không thể đổ hết lên đầu Diệp Viễn, nhưng trong lòng anh vẫn băn khoăn.
"Diệp tiên sinh, mau tới dùng cơm đi!"
"Được!"
Diệp Viễn hơi gật nhẹ đầu, dẫn theo mọi người đi vào phòng ăn ở tầng một.
Trên bàn cơm trong phòng ăn đã sớm bày các món ăn phong phú.
Mặc dù Diệp Viễn đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần, không cần ăn bất kỳ thứ gì,
nhưng nhìn thấy đồ ăn phong phú đầy bàn, anh vẫn không nhịn được mà cảm thấy có chút thèm ăn.
"Tất cả mọi người đừng khách khí, mau mau động đũa đi!"
Cả đám cũng không khách khí chút nào.
Bọn họ cũng chưa được ăn một bữa tử tế trong mấy ngày vừa rồi, mỗi ngày đều ở trạng thái khẩn trương tu luyện.
Mà bây giờ Diệp Viễn đã trở về, tâm trạng khẩn trương của tất cả mọi người cũng đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
Lại còn ngửi thấy mùi thơm từ các món ăn đầy trên bàn, ai cũng đều cảm thấy thèm nhỏ dãi.
Diệp Viễn cũng không có keo kiệt cái gì, lập tức phải dùng Tiên Linh Ngọc Nhũ pha chế rượu ra vài bình rượu ngon.
Bọn họ còn khui mấy bình rượu.
Cứ như thế, mọi người uống từ giữa trưa cho đến khi màn đêm buông xuống.
Sau khi tất cả mọi người tận hứng đều lần lượt về lại phòng của mình, bắt đầu tu luyện.
Diệp Viễn cũng đưa Tô Yên Nhiên về phòng của cô.
Bắt đầu dạy cho Tô Yên Nhiên tiến hành tu luyện.
Khiến Diệp Viễn cảm thấy vui mừng chính là thiên phú của Tô Yên Nhiên cũng mười phần yêu nghiệt.
Anh chỉ tóm tắt đơn giản cho Tô Yên Nhiên một số phương pháp tu luyện cụ thể,
Tô Yên Nhiên rất nhanh đã có thể tự lĩnh ngộ.
Qua một đêm, chờ đến sáng sớm hôm sau, Tô Yên Nhiên liền thành công tiến vào cảnh giới Luyện Khí.
Ngay khi Diệp Viễn chuẩn bị cho Tô Yên Nhiên ăn đan dược do bình ngọc luyện chế, giúp cảnh giới của cô một đường đi lên.
“Rầm!"
Căn biệt thự đột nhiên rung động dữ dội.
Diệp Viễn nhướng mày, lập tức dẫn theo Tô Yên Nhiên đi ra khỏi phòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!