"Bảy trăm lẻ một!"
Chàng trai ở phía đối diện lại ra giá, vẫn thêm một cái như cũ.
Có một số người có mặt đang chuẩn bị tham gia đấu giá khi nhìn thấy hai người bắt đầu đấu giá.
Bọn họ cũng trực tiếp rút khỏi cuộc đấu giá, chỉ xem kịch vui.
"Bọn họ là ai?", Diệp Viễn có hứng thú nhìn hai người đang đấu giá lẫn nhau.
"Người đàn ông bên cạnh Ngạo Tuyết là công tử của gia tộc Hiên Viên, tên là Hiên Viên Ngạo Thiên", Thanh Tử vội vàng giải thích.
"Một thiên tài siêu cấp được cả gia tộc Cổ Võ nhận định là có thể đạt được Thánh cảnh trong tương lai!"
"Người kia chính là Đông Phương Hạo Vũ của gia tộc Đông Phương", Thanh Tử vừa chỉ vào chàng trai trẻ có khuôn mặt lưu manh vừa nói.
"Hai người này từ nhỏ đã không ưa nhau, vẫn luôn tồn tại quan hệ cạnh tranh!"
"Thì ra là vậy!"
Diệp Viễn hơi gật đầu một cái.
Cũng không có gì lạ khi đám người Dương Ngạo Tuyết phách lối ngang tàng lại tỏ ra khôn khéo trước mặt Hiên Viên Ngạo Thiên như vậy.
Không biết vì sao, khi Diệp Viễn nhìn thấy Hiên Viên Ngạo Thiên này, anh luôn cảm thấy người này có chút gì đó không đúng, nhưng cụ thể không đúng chỗ nào thì anh cũng không nói ra được.
Ngược lại, anh lại có cảm tình khá tốt đối với Đông Phương Hạo Vũ trông lưu manh kia.
"Một ngàn linh thạch!"
Lúc này, giọng nói của Hiên Viên Ngạo Thiên trong sân lại vang lên lần nữa.
Sau khi Hiên Viên Ngạo Thiên hô xong giá tiền, anh ta quay đầu nhìn về phía Đông Phương Hạo Vũ, trong mắt mang theo một tia khinh thường.
"Một ngàn lẻ một!"
Đông Phương Hạo Vũ lại thêm một linh thạch, quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Ngạo Thiên, trên mặt cũng lộ ra một tia khiêu khích.
"Hai ngàn linh thạch!"
Hiên Viên Ngạo Thiên lần nữa hét lên một cái giá cao.
Và khi giá đạt tới mức này thì thực sự đã là một mức giá trên trời cho Linh Khí cực phẩm.
Dù Linh Khí cực phẩm vô cùng quý giá, nhưng linh thạch cũng vô cùng quý giá đối với võ giả.
Hai ngàn linh thạch này đủ để một võ giả bình thường có thể luyện tập trong nhiều năm.
"Hai ngàn lẻ một!", Đông Phương Hạo Vũ hô lên lần nữa.
"Ba ngàn linh thạch!", Hiên Viên Ngạo Thiên lại tăng giá thêm lần nữa.
"Ôi, cậu Hiên Viên thật đúng là có tiền muôn bạc tỷ, vừa ra tay đã tung ra ba ngàn linh thạch, tôi không theo nữa!"
Lúc này, Đông Phương Hạo Vũ đột nhiên mở miệng nói.
Nghe vậy, trên khuôn mặt điển trai của Hiên Viên Ngạo Thiên lóe lên một tia tức giận.
Anh ta biết dường như mình đang bị Đông Phương Hạo Vũ trêu chọc.
Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, sau đó hoàn toàn biến mất.
Anh ta quay lại mỉm cười và nói với Đông Phương Hạo Vũ: "Vậy thì cảm ơn Hạo Vũ, tôi sẽ nhận lấy Linh Khí cực phẩm này!"
"Không có gì!", Đông Phương Hạo Vũ cười nhạt nói.
"Vậy nếu không có ai tăng giá nữa thì tôi xin tuyên bố món Linh Khí cực phẩm này thuộc về cậu Hiên Viên!"
Lúc này, Nam Cung Nhược Hồng trên sân khấu nói.
"Kế tiếp, chúng tôi xin mời xem món đồ đấu giá tiếp theo!"
Nam Cung Nhược Hồng vừa dứt lời, một nữ phục vụ xinh đẹp khác đã mang một chiếc hộp tinh xảo lên sân khấu.
"Bảy trăm lẻ một!"
Chàng trai ở phía đối diện lại ra giá, vẫn thêm một cái như cũ.
Có một số người có mặt đang chuẩn bị tham gia đấu giá khi nhìn thấy hai người bắt đầu đấu giá.
Bọn họ cũng trực tiếp rút khỏi cuộc đấu giá, chỉ xem kịch vui.
"Bọn họ là ai?", Diệp Viễn có hứng thú nhìn hai người đang đấu giá lẫn nhau.
"Người đàn ông bên cạnh Ngạo Tuyết là công tử của gia tộc Hiên Viên, tên là Hiên Viên Ngạo Thiên", Thanh Tử vội vàng giải thích.
"Một thiên tài siêu cấp được cả gia tộc Cổ Võ nhận định là có thể đạt được Thánh cảnh trong tương lai!"
"Người kia chính là Đông Phương Hạo Vũ của gia tộc Đông Phương", Thanh Tử vừa chỉ vào chàng trai trẻ có khuôn mặt lưu manh vừa nói.
"Hai người này từ nhỏ đã không ưa nhau, vẫn luôn tồn tại quan hệ cạnh tranh!"
"Thì ra là vậy!"
Diệp Viễn hơi gật đầu một cái.
Cũng không có gì lạ khi đám người Dương Ngạo Tuyết phách lối ngang tàng lại tỏ ra khôn khéo trước mặt Hiên Viên Ngạo Thiên như vậy.
Không biết vì sao, khi Diệp Viễn nhìn thấy Hiên Viên Ngạo Thiên này, anh luôn cảm thấy người này có chút gì đó không đúng, nhưng cụ thể không đúng chỗ nào thì anh cũng không nói ra được.
Ngược lại, anh lại có cảm tình khá tốt đối với Đông Phương Hạo Vũ trông lưu manh kia.
"Một ngàn linh thạch!"
Lúc này, giọng nói của Hiên Viên Ngạo Thiên trong sân lại vang lên lần nữa.
Sau khi Hiên Viên Ngạo Thiên hô xong giá tiền, anh ta quay đầu nhìn về phía Đông Phương Hạo Vũ, trong mắt mang theo một tia khinh thường.
"Một ngàn lẻ một!"
Đông Phương Hạo Vũ lại thêm một linh thạch, quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Ngạo Thiên, trên mặt cũng lộ ra một tia khiêu khích.
"Hai ngàn linh thạch!"
Hiên Viên Ngạo Thiên lần nữa hét lên một cái giá cao.
Và khi giá đạt tới mức này thì thực sự đã là một mức giá trên trời cho Linh Khí cực phẩm.
Dù Linh Khí cực phẩm vô cùng quý giá, nhưng linh thạch cũng vô cùng quý giá đối với võ giả.
Hai ngàn linh thạch này đủ để một võ giả bình thường có thể luyện tập trong nhiều năm.
"Hai ngàn lẻ một!", Đông Phương Hạo Vũ hô lên lần nữa.
"Ba ngàn linh thạch!", Hiên Viên Ngạo Thiên lại tăng giá thêm lần nữa.
"Ôi, cậu Hiên Viên thật đúng là có tiền muôn bạc tỷ, vừa ra tay đã tung ra ba ngàn linh thạch, tôi không theo nữa!"
Lúc này, Đông Phương Hạo Vũ đột nhiên mở miệng nói.
Nghe vậy, trên khuôn mặt điển trai của Hiên Viên Ngạo Thiên lóe lên một tia tức giận.
Anh ta biết dường như mình đang bị Đông Phương Hạo Vũ trêu chọc.
Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, sau đó hoàn toàn biến mất.
Anh ta quay lại mỉm cười và nói với Đông Phương Hạo Vũ: "Vậy thì cảm ơn Hạo Vũ, tôi sẽ nhận lấy Linh Khí cực phẩm này!"
"Không có gì!", Đông Phương Hạo Vũ cười nhạt nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!