Nhìn thấy Hiên Viên Ngạo Thiên chủ động tăng giá, Diệp Viễn cũng biết rõ chắc hẳn Hiên Viên Ngạo Thiên không đủ linh thạch, bởi vậy anh ta muốn được ăn cả ngã về không.
Lúc đầu anh ra giá chỉ là để bẫy đám người Hiên Viên Ngạo Thiên cho vui thôi, cũng không phải thật sự muốn cướp tấm bản đồ kia.
Mà bây giờ đã đạt được mục đích, đương nhiên anh sẽ không lại tiếp tục tăng giá nữa.
Cho nên, anh liền giả vờ do dự nhíu mày.
Qua một hồi lâu, Diệp Viễn mới giả bộ như tiếc hận nói.
"Đáng tiếc, không đủ đá Địa Linh rồi!"
"Được rồi, tặng bản đồ này cho mấy người đấy!"
Diệp Viễn không theo nữa, điều này khiến Hiên Viên Ngạo Thiên và Dương Hạo Tường đều thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, Nam Cung Nhược Hồng cũng lập tức tuyên bố.
"Nếu cậu Diệp đã không ra giá nữa, vậy tôi tuyên bố, vật phẩm đấu giá cuối cùng này thuộc về cậu Hiên Viên!"
Rất nhanh, Hiên Viên Ngạo Thiên đã gom góp được hơn một trăm ngàn linh thạch, vô cùng đau lòng đưa nó cho Nam Cung Nhược Hồng.
Vốn dĩ hôm nay anh ta chỉ cần dùng hơn ba mươi ngàn linh thạch để lấy được tấm bản đồ này, thật sự không nghĩ đến vậy mà đột nhiên Diệp Viễn lại xuất hiện phá đám giữa chừng.
Khiến anh ta phải tốn thêm hơn mươi ngàn viên linh thạch.
Nhưng mà khi nhận được tấm bản đồ kia, xem xét nó thật kỹ, sự đau lòng này cũng đã được an ủi phần nào.
"Được rồi, hội đấu giá lần này đã hoàn thành viên mãn, tất cả mọi người đi về nghỉ ngơi đi, không lâu nữa sẽ đến nơi, đến lúc đó mới là thời điểm thử thách mọi người!"
Khi Nam Cung Nhược Hồng vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều lần lượt giải tán.
Mà Diệp Viễn cũng chuẩn bị dẫn Thanh Tử và Tần Khuynh Thành rời đi.
Nhưng anh vừa di chuyển, sắc mặt lại là đột nhiên biến đổi.
Anh lập tức vung tay lên, bảo vệ Thanh Tử và Tần Khuynh Thành ở sau lưng.
Mà Nam Cung Nhược Hồng và Hiên Viên Kiếm Vũ, Công Tôn Long Bách, còn có một số võ giả thực lực cao cường cũng đều thay đổi sắc mặt.
Nhìn thấy Hiên Viên Ngạo Thiên chủ động tăng giá, Diệp Viễn cũng biết rõ chắc hẳn Hiên Viên Ngạo Thiên không đủ linh thạch, bởi vậy anh ta muốn được ăn cả ngã về không.
Lúc đầu anh ra giá chỉ là để bẫy đám người Hiên Viên Ngạo Thiên cho vui thôi, cũng không phải thật sự muốn cướp tấm bản đồ kia.
Mà bây giờ đã đạt được mục đích, đương nhiên anh sẽ không lại tiếp tục tăng giá nữa.
Cho nên, anh liền giả vờ do dự nhíu mày.
Qua một hồi lâu, Diệp Viễn mới giả bộ như tiếc hận nói.
"Đáng tiếc, không đủ đá Địa Linh rồi!"
"Được rồi, tặng bản đồ này cho mấy người đấy!"
Diệp Viễn không theo nữa, điều này khiến Hiên Viên Ngạo Thiên và Dương Hạo Tường đều thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, Nam Cung Nhược Hồng cũng lập tức tuyên bố.
"Nếu cậu Diệp đã không ra giá nữa, vậy tôi tuyên bố, vật phẩm đấu giá cuối cùng này thuộc về cậu Hiên Viên!"
Rất nhanh, Hiên Viên Ngạo Thiên đã gom góp được hơn một trăm ngàn linh thạch, vô cùng đau lòng đưa nó cho Nam Cung Nhược Hồng.
Vốn dĩ hôm nay anh ta chỉ cần dùng hơn ba mươi ngàn linh thạch để lấy được tấm bản đồ này, thật sự không nghĩ đến vậy mà đột nhiên Diệp Viễn lại xuất hiện phá đám giữa chừng.
Khiến anh ta phải tốn thêm hơn mươi ngàn viên linh thạch.
Nhưng mà khi nhận được tấm bản đồ kia, xem xét nó thật kỹ, sự đau lòng này cũng đã được an ủi phần nào.
"Được rồi, hội đấu giá lần này đã hoàn thành viên mãn, tất cả mọi người đi về nghỉ ngơi đi, không lâu nữa sẽ đến nơi, đến lúc đó mới là thời điểm thử thách mọi người!"
Khi Nam Cung Nhược Hồng vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều lần lượt giải tán.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!