Trong lúc đội hình được bố trí xong, áp lực của mọi người giảm bớt không ít.
Tất cả mọi người cũng phân chia công việc của mình, trận chiến ba bên ngang sức.
Rất nhanh, đám người Nam Cung Nhược Hồng cũng chặn được tất cả đạn pháo trên bầu trời.
Một số người cuối cùng đã được rảnh tay.
Tuy nhiên, khi những người này vừa đáp xuống đất, người của ba bên không chút do dự nào, trực tiếp rút lui.
Sau khi những người đó rút lui về phía những chiếc thuyền xung quanh, những chiếc thuyền kia cũng nhanh chóng lùi về sau, bao vây toàn bộ du thuyền từ xa.
Mà các tàu chiến phía sau cũng giảm tốc độ lại.
Cũng đi theo sát du thuyền ở phía xa.
Nam Cung Nhược Hồng liếc mắt nhìn một vòng, sau khi xác nhận rằng tất cả các tàu thuyền đã rút lui, ông ta hô to với mọi người.
"Đưa tất cả nhân viên bị thương đi chữa trị, những người còn lại sẽ phòng ngự, đề phòng đợt tấn công tiếp theo!"
Nam Cung Nhược Hồng lúc này cũng đã đoán được những người trên thuyền xung quanh có lẽ muốn kiềm chế bọn họ, không hề muốn giết chết bọn họ.
Bằng không, nếu mấy chiếc tàu chiến phía sau mở hết hỏa lực thì cho dù bọn họ có cố gắng hết sức cũng không thể ngăn cản được, mà du thuyền chỉ sợ đã sớm bị phá hủy từ lâu.
Hơn nữa, ông ta biết rõ có một số cao thủ có thực lực tương tự với bọn họ ở các tàu thuyền xung quanh.
Vừa rồi khi bọn họ xử lý những quả đạn pháo trên không trung kia, những người này đã hoàn toàn có thể ra tay.
Nhưng những người này lại không hành động.
Nghĩ đến lý do tại sao những người này không ra tay chắc hẳn là vì muốn kiềm chế bọn họ.
Tuân theo mệnh lệnh của Nam Cung Nhược Hồng, mọi người đều nhanh chóng hành động.
Cho đến khi màn đêm buông xuống, những chiếc thuyền bè và tàu chiến vẫn bám theo phía sau du thuyền từ xa.
Bọn họ vẫn chưa hành động.
Mãi đến khoảng hai, ba giờ sáng, khi tinh thần của mọi người đã thả lỏng nhất, các tàu chiến từ phía sau lại mở đợt tấn công khác.
Vô số đạn pháo bay tới lần nữa.
Đám người Nam Cung Nhược Hồng lại nhảy lên trời cao để chặn lại những quả đạn pháo kia.
Khi đám người Nam Cung Nhược Hồng rời đi, đội hình của ba bên lại tấn công.
Các võ giả của nước Hoa Hạ đành phải nghênh chiến một lần nữa.
Cứ như vậy, sau khi đám người Nam Cung Nhược Hồng chặn hết đạn pháo, ba bên lập tức rút lui.
Không lâu sau, tàu chiến lại phát động một cuộc tấn công khác.
Đám người Nam Cung Nhược Hồng chỉ có thể chặn lại lần nữa, nhưng quân đội của ba bên lại xuất hiện trên boong tàu và bắt đầu đánh lén các võ giả của nước Hoa Hạ.
Sau khi đám người Nam Cung Nhược Hồng xử lý hết những quả đạn pháo, ba bên lại rút lui lần nữa.
Cứ như vậy tới tới lui lui, ngươi tới ta lui, ngươi lui ta tới, cứ quay lại quấy rầy mấy lần khiến võ giả nước Hoa Hạ khổ không thể tả.
Trong lúc đội hình được bố trí xong, áp lực của mọi người giảm bớt không ít.
Tất cả mọi người cũng phân chia công việc của mình, trận chiến ba bên ngang sức.
Rất nhanh, đám người Nam Cung Nhược Hồng cũng chặn được tất cả đạn pháo trên bầu trời.
Một số người cuối cùng đã được rảnh tay.
Tuy nhiên, khi những người này vừa đáp xuống đất, người của ba bên không chút do dự nào, trực tiếp rút lui.
Sau khi những người đó rút lui về phía những chiếc thuyền xung quanh, những chiếc thuyền kia cũng nhanh chóng lùi về sau, bao vây toàn bộ du thuyền từ xa.
Mà các tàu chiến phía sau cũng giảm tốc độ lại.
Cũng đi theo sát du thuyền ở phía xa.
Nam Cung Nhược Hồng liếc mắt nhìn một vòng, sau khi xác nhận rằng tất cả các tàu thuyền đã rút lui, ông ta hô to với mọi người.
"Đưa tất cả nhân viên bị thương đi chữa trị, những người còn lại sẽ phòng ngự, đề phòng đợt tấn công tiếp theo!"
Nam Cung Nhược Hồng lúc này cũng đã đoán được những người trên thuyền xung quanh có lẽ muốn kiềm chế bọn họ, không hề muốn giết chết bọn họ.
Bằng không, nếu mấy chiếc tàu chiến phía sau mở hết hỏa lực thì cho dù bọn họ có cố gắng hết sức cũng không thể ngăn cản được, mà du thuyền chỉ sợ đã sớm bị phá hủy từ lâu.
Hơn nữa, ông ta biết rõ có một số cao thủ có thực lực tương tự với bọn họ ở các tàu thuyền xung quanh.
Vừa rồi khi bọn họ xử lý những quả đạn pháo trên không trung kia, những người này đã hoàn toàn có thể ra tay.
Nhưng những người này lại không hành động.
Nghĩ đến lý do tại sao những người này không ra tay chắc hẳn là vì muốn kiềm chế bọn họ.
Tuân theo mệnh lệnh của Nam Cung Nhược Hồng, mọi người đều nhanh chóng hành động.
Cho đến khi màn đêm buông xuống, những chiếc thuyền bè và tàu chiến vẫn bám theo phía sau du thuyền từ xa.
Bọn họ vẫn chưa hành động.
Mãi đến khoảng hai, ba giờ sáng, khi tinh thần của mọi người đã thả lỏng nhất, các tàu chiến từ phía sau lại mở đợt tấn công khác.
Vô số đạn pháo bay tới lần nữa.
Đám người Nam Cung Nhược Hồng lại nhảy lên trời cao để chặn lại những quả đạn pháo kia.
Khi đám người Nam Cung Nhược Hồng rời đi, đội hình của ba bên lại tấn công.
Các võ giả của nước Hoa Hạ đành phải nghênh chiến một lần nữa.
Cứ như vậy, sau khi đám người Nam Cung Nhược Hồng chặn hết đạn pháo, ba bên lập tức rút lui.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!