Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nhiệt độ cũng đã hạ xuống một mức độ cực kì khủng bố, khiến tấm chắn xung quanh ba người đông lạnh thành một tầng băng mỏng.

Cũng may giờ phút này cảnh sắc phía trước rốt cuộc đã không phải là một màu trắng xóa nữa.

Ở vị trí không đến chục ngàn mét phía trước có một ngọn núi đen sì đứng lẳng lặng.

Giống như một tòa thành màu đen.

"Cậu Diệp, anh xem chân núi phía trước kia có người!"

Lúc này, Thanh Tử chỉ về phía chân ngọn núi nguy nga đằng trước, nói.

Diệp Viễn đưa mắt nhìn lại, đúng là phát hiện ra giờ phút này có vô số bóng người đang đứng dưới chân ngọn núi màu đen.

Chỉ là khoảng cách quá xa, Diệp Viễn không thấy rõ những người kia rốt cuộc là ai.

Diệp Viễn lập tức mở rộng thần thức.

Quét về nơi đó.

Dưới cái nhìn thần trí của anh, cuối cùng Diệp Viễn đã thấy rõ ràng, những người kia hiển nhiên đều là người của các thế lực trên toàn thế giới.

Hơn nữa đám người của phái Bát Kì của nước Uy, đoàn hiệp sĩ của nước Tinh Điều, giáo phái Thái Dương, thần giáo Quang Minh cũng đều ở đây.

Ngoại trừ những người trong giới luyện võ Hoa Hạ ra, gần như các phe phái khác đều đã đến đông đủ.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều đứng chung một chỗ, có vẻ đang bàn bạc cái gì đó.

"Cậu Diệp, chúng ta có cần đến đó không!", Thanh Tử hỏi.

"Tạm thời không cần!", Diệp Viễn trả lời.

Bởi vì lúc này anh phát hiện ra ở bên ngoài ngọn núi màu kia đã nổi lên một tầng sương mù màu trắng.

Mặc dù cách xa hàng chục ngàn mét, nhưng Diệp Viễn vẫn có thể cảm giác được rõ ràng, những sương mù màu trắng kia hẳn là khí lạnh.

Lúc này mà đến đó, chắc chắn sẽ bị đám khí lạnh màu trắng bao vây.

Trên đường tới đây đã được trải nghiệm uy lực kinh khủng của những khí lạnh đó, đương nhiên Diệp Viễn cũng không dám đi mạo hiểm.

"Vậy bây giờ chúng ta nên làm cái gì?", Thanh Tử lại hỏi.

"Chờ một lát đi!", Diệp Viễn nhàn nhạt trả lời.

Bây giờ người của các thế lực đều đã tụ tập ở nơi đây, hiển nhiên chỗ này có liên quan gì đó đến đảo Quỷ Môn.

Cho dù không liên quan, nhưng giờ phút này những người đó tụ tập ở đây, hẳn là cũng có mưu đồ gì đó với chỗ này.

Lấy tính cách chẳng biết cố gắng của đám người đoàn hiệp sĩ, tuyệt đối sẽ không mạo hiểm tới nơi đây.

Quả nhiên, giống như Diệp Viễn suy đoán, không bao lâu sau, những người kia liền rời khỏi chân ngọn núi màu đen, tản ra bốn phía xung quanh núi.

Dưới cái nhìn chăm chú của Diệp Viễn, chỉ thấy người của các thế lực chia nhau ra chôn thứ gì đó xuống chân núi đen.

Không biết qua bao lâu, chỉ thấy xung quanh ngọn núi đột nhiên dâng lên từng luồng ánh sáng màu xanh, bao phủ khắp xung quanh núi.

Lại khoảng mười phút sau, ngọn núi màu đen đã hoàn toàn biến thành một ngọn núi xanh, đồng thời truyền đến một lực hút cực mạnh.

Mà từng luồng khí lạnh bên ngoài ngọn núi kia đều bị nó hút tới.

Ngay cả những cơn gió lớn không ngừng đánh tới cũng không thoát được, đều bị ngọn núi màu xanh hút lại.

Trong nháy mắt khi đám khí lạnh màu trắng tiên tan, tất cả mọi người đều lao về phía đó.

Nhiệt độ cũng đã hạ xuống một mức độ cực kì khủng bố, khiến tấm chắn xung quanh ba người đông lạnh thành một tầng băng mỏng.

Cũng may giờ phút này cảnh sắc phía trước rốt cuộc đã không phải là một màu trắng xóa nữa.

Ở vị trí không đến chục ngàn mét phía trước có một ngọn núi đen sì đứng lẳng lặng.

Giống như một tòa thành màu đen.

"Cậu Diệp, anh xem chân núi phía trước kia có người!"

Lúc này, Thanh Tử chỉ về phía chân ngọn núi nguy nga đằng trước, nói.

Diệp Viễn đưa mắt nhìn lại, đúng là phát hiện ra giờ phút này có vô số bóng người đang đứng dưới chân ngọn núi màu đen.

Chỉ là khoảng cách quá xa, Diệp Viễn không thấy rõ những người kia rốt cuộc là ai.

Diệp Viễn lập tức mở rộng thần thức.

Quét về nơi đó.

Dưới cái nhìn thần trí của anh, cuối cùng Diệp Viễn đã thấy rõ ràng, những người kia hiển nhiên đều là người của các thế lực trên toàn thế giới.

Hơn nữa đám người của phái Bát Kì của nước Uy, đoàn hiệp sĩ của nước Tinh Điều, giáo phái Thái Dương, thần giáo Quang Minh cũng đều ở đây.

Ngoại trừ những người trong giới luyện võ Hoa Hạ ra, gần như các phe phái khác đều đã đến đông đủ.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều đứng chung một chỗ, có vẻ đang bàn bạc cái gì đó.

"Cậu Diệp, chúng ta có cần đến đó không!", Thanh Tử hỏi.

"Tạm thời không cần!", Diệp Viễn trả lời.

Bởi vì lúc này anh phát hiện ra ở bên ngoài ngọn núi màu kia đã nổi lên một tầng sương mù màu trắng.

Mặc dù cách xa hàng chục ngàn mét, nhưng Diệp Viễn vẫn có thể cảm giác được rõ ràng, những sương mù màu trắng kia hẳn là khí lạnh.

Lúc này mà đến đó, chắc chắn sẽ bị đám khí lạnh màu trắng bao vây.

Trên đường tới đây đã được trải nghiệm uy lực kinh khủng của những khí lạnh đó, đương nhiên Diệp Viễn cũng không dám đi mạo hiểm.

"Vậy bây giờ chúng ta nên làm cái gì?", Thanh Tử lại hỏi.

"Chờ một lát đi!", Diệp Viễn nhàn nhạt trả lời.

Bây giờ người của các thế lực đều đã tụ tập ở nơi đây, hiển nhiên chỗ này có liên quan gì đó đến đảo Quỷ Môn.

Cho dù không liên quan, nhưng giờ phút này những người đó tụ tập ở đây, hẳn là cũng có mưu đồ gì đó với chỗ này.

Lấy tính cách chẳng biết cố gắng của đám người đoàn hiệp sĩ, tuyệt đối sẽ không mạo hiểm tới nơi đây.

Quả nhiên, giống như Diệp Viễn suy đoán, không bao lâu sau, những người kia liền rời khỏi chân ngọn núi màu đen, tản ra bốn phía xung quanh núi.

Dưới cái nhìn chăm chú của Diệp Viễn, chỉ thấy người của các thế lực chia nhau ra chôn thứ gì đó xuống chân núi đen.

Không biết qua bao lâu, chỉ thấy xung quanh ngọn núi đột nhiên dâng lên từng luồng ánh sáng màu xanh, bao phủ khắp xung quanh núi.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận