"Chào lão đại"
Mấy người thuộc điện Thiên Thánh đi tới, cả đám kích động đến nỗi đòi quỳ xuống hành lễ với Diệp Viễn.
Nhưng bị Diệp Viễn ngăn lại ngay.
"Lão tứ, lão ngũ, lão thất, lão cửu, tôi nhớ mọi người lắm!"
Gặp lại mọi người, hai mắt Diệp Viễn đỏ hoe, anh tiến lên ôm chặt mấy người.
Năm xưa, anh và mấy người này đã cùng trải qua vô số gian nan nguy hiểm, từng bị vô số vết thương, chảy bao nhiêu là máu, cuối cùng mới đánh ra biển chữ vàng điện Thiên Thánh này.
Nhưng qua thời gian, đến nay điện Thiên Thánh đông đảo anh em của bọn họ giờ chỉ còn lại mấy người đây thôi.
Một lúc lâu sau, Diệp Viễn mới buông mấy người ra, anh hỏi mấy năm nay bọn họ sống thế nào.
Mấy người vội vàng giải thích.
Giờ Diệp Viễn mới biết.
Hóa ra sau trận chiến năm đó, mọi người đều chẳng sống được bao lâu nữa, khi bọn họ đang yên lặng chờ cái chết tới.
Hòn đảo ở Qủy Môn kia lại truyền tới một lực hút mạnh mẽ, hút tất cả mọi người trên đường vào phiến thế giới băng tuyết.
Mọi người vốn đang bị thương nặng, vậy mà miệng vết thương lại lành lại chỉ trong vòng vài tiếng ngắn ngủi.
Nhưng ở trong phiến thế giới mênh mông trắng xóa, không có thức ăn, bọn họ muốn sống sót là rất khó khăn.
Hơn nữa lúc đó còn có người của các bên thế lực như Bát Kỳ Môn, đoàn hiệp sĩ cũng bị hút vào chung với họ.
Sau khi đám người này bình phục, bọn họ lại muốn đánh một trận tử chiến với người của điện Thiên Thánh.
Cuối cùng, hai bên nổ ra xung đột ở phiến thế giới băng tuyết đó.
Sau đó, mọi người thuộc điện Thiên Thánh dựa vào thực lực mạnh mẽ, đã giết hết người của Bát Kỳ Môn và đoàn hiệp sĩ.
Nhưng bên điện Thiên Thánh cũng tổn thất nặng nề, số người sống sót cũng chỉ còn mấy người họ.
Tiếp đó mấy người họ dựa vào số thức ăn và nước uống mà mọi người mang theo, đi bộ không biết bao lâu trong phiến thế giới băng tuyết đó.
Cuối cùng họ đã tới được lối vào di chỉ Qủy Môn.
Nhưng di chỉ bị đại trận bao phủ, với sức của mấy người họ thì không phá được đại trận đó.
Chắc là bọn họ may mắn, ngay lúc bọn họ cùng đường bí lối.
Trong đại trận lại truyền tới từng trận lực hút mạnh mẽ, hút hết mấy người họ vào chỗ môn chủ Qủy Môn đời trước ở.
Bởi vì môn chủ Qủy Môn đời trước có thực lực quá ngang tàng, mấy người họ đành phải trốn sâu trong hang động.
May mà chỗ sâu nhất trong hang động có rất nhiều kỳ hoa dị quả, ba năm nay, bọn họ ăn số kỳ hoa dị quả đấy nên mới sống sót.
Mãi đến mấy hôm trước, mấy người Đông Phương Hạo Vũ, Tần Khuynh Thành với lại Thanh Tử tới, bọn họ mới theo đám Đông Phương Hạo Vũ đi truyền tống trận, rời khỏi nơi đã vây khốn họ hơn ba
năm trời.
Không ngờ vừa mới ra ngoài, đã gặp phải mai phục của Bát Kỳ Môn, thế là bọn họ bị bắt đi.
Cứ tưởng sau khi họ bị người của Bát Kỳ Môn nước Uy bắt, chắc chắn chẳng còn mạng mà về, nhưng không ngờ hôm nay Diệp Viễn lại tới.
Hơn nữa đàn anh của Diệp Viễn thần công tối cao, giết hết bọn người Bát Kỳ Môn rồi.
Sau khi nghe họ giải thích, Diệp Viễn cũng mừng vì mấy người họ số đỏ.
Anh hiểu, có lẽ lúc tất cả bọn họ bị hút vào di chỉ Qủy Môn, khả năng cao là vì lúc đó thây khô hành động bất thường, những trận pháp phong ấn thây khô đã ngăn thây khô lại, nên thần xui quỷ khiến thế nào mới đưa mọi người vào trong.
"Lão đại, xin lỗi, tại chúng tôi không tốt, lúc đó không bảo vệ được các anh em khác!" Lão Tứ mắt đỏ hoe, áy náy nói.
Diệp Viễn vỗ nhẹ lên vai lão Tứ rồi nói: "Không sao, tôi nghĩ chắc chắn các anh em sẽ không trách các cậu đâu."
"Anh Diệp, những người này phải xử lý thế nào?"
Lúc này, Đông Phương Hạo Vũ chỉ huy người của gia tộc Đông Phương dẫn thành viên cấp cao của Bát Kỳ Môn và gia tộc Itou tới, những người này đã bị thây khô đánh cho trọng thương cả rồi.
Giờ phút này, ánh mắt họ nhìn Diệp Viễn và thây khô đã trở nên vô cùng căm phẫn.
Vốn dĩ kế hoạch của họ đang diễn ra thuận lợi, lần này thừa dịp các cao thủ nước Hoa Hạ đi thăm dò di chỉ Qủy Môn.
Bọn họ có thể dẫn người lên đường đi xâm lược nước Hoa Hạ, tiêu diệt giới võ đạo nước Hoa Hạ.
Nhưng không ngờ, sau khi bọn họ đến nước Hoa Hạ, thì mới biết, giới võ đạo nước Hoa Hạ vẫn còn cao thủ khủng bố trấn thủ.
Vì thế bọn họ đã tổn thất một lượng lớn cao thủ, cơ bản là toàn quân bị diệt.
May mà ở thời khắc cuối cùng, bọn họ đã rút khỏi nước Hoa Hạ ngay.
Hơn nữa bọn họ còn cử quân đến nước Hoa Hạ bắt một nhóm người đặc biệt, luyện chế những người này thành cống phẩm.
Nuôi đại thần đang nằm dưới kia của gia tộc Itou, chỉ cần hồi sinh được đại thần, thì bọn họ có thể để đại thần dẫn họ xâm lược nước Hoa Hạ lần nữa.
Với thực lực của đại thần, cho dù giới võ đạo nước Hoa Hạ có dốc ra toàn bộ lực lượng, thì cũng không phải đối thủ của đại thần.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!